"Đa tạ Tần tiên sinh! Xin nhờ vả anh chuyện của Triệu gia và Thanh Dao!"
Triệu Thiên Bằng đội ơn đội nghĩa mà rời đi.
Sau khi ông đi thì Tần Thiên không tiếp tục tu luyện được nữa, bởi vì trong lòng hắn bỗng không bình tĩnh lại được.
Nhìn đêm tối bên ngoài, hắn như nhìn thấy kẻ trốn phía sau mọi sự kiện.
Nếu như hắn đoán không sai thì kẻ này có liên quan đến mình.
Nhiều năm qua hắn luôn cố gắng không nhớ đến những chuyện kia, những con người kia.
Hiện tại hắn có gia đình của mình, anh em của mình, cũng dốc sức tạo dựng một thiên hạ riêng.
Có lúc hắn nghĩ mình có thể phân rõ ranh giới với những người đó, những chuyện đó, đời này không gặp nhau nữa.
Nhưng những người kia lại như một lời nguyền không thể xoá đi, thỉnh thoảng lại xuất hiện trong cuộc đời hắn, làm rối loạn cuộc sống yên tĩnh của hắn.
Chẳng lẽ các người đang ép tôi ra tay độc ác sao?
Nghĩ tới đây, trong mắt hắn lộ ra sát khí mãnh liệt!
Trời đã bừng sáng, tất cả rung chuyển và máu tanh đã bị đêm tối mang đi, như thể chưa từng xảy ra.
Khi ánh mặt trời lan toả, trên mặt người người đều lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết.
Bởi vì hôm nay là ngày vui của Triệu gia.
Liên hôn với Bắc Giang, hợp tác cùng thắng lợi giúp thực lực tổng hợp và sức ảnh hưởng của Triệu gia đều tăng lên một bậc.
Hai đôi cha con có địa vị cao nhất Triệu gia là Triệu Thiên Nhạc, Triệu Húc, Triệu Thiên Cơ, Triệu Khải lại không hiện thân.
Những tộc nhân Triệu gia như bị chứng mất trí mà không nhớ rõ Triệu gia có mấy người này.
Sáng sớm họ lập tức chạy tới chỗ của Triệu Phong, nói ra những lời ca tụng.
Lão quản gia mỉm cười và nói: "Hồi bẩm Phong thiếu gia, hiện trường hôn lễ đã chuẩn bị thỏa đáng, một phần khách quý đã đến nơi."
"Phía khách sạn truyền tin đến là người của Bắc Giang và Lưu Thanh Dao tiểu thư đã chuẩn bị sẵn sàng, hiện tại chỉ chờ Phong thiếu gia ra sân."
"Lão nô xin chúc mừng thiếu gia kết được lương duyên, vinh quang bước lên vị trí gia chủ."
Triệu Phong cười ha ha: "Lão quản gia, ông làm không tệ. Tôi biết ông có hai đứa con trai luôn giúp chúng tôi quản lý chuyện làm ăn của gia tộc ở nơi khác. Gọi bọn họ trở về đi, trực tiếp vào tổng công ty!"
Quản gia vô cùng vui mừng: "Đa tạ Phong thiếu! Cả nhà lão nô nhất định sẽ tận tâm tận lực phụ tá Phong thiếu! Không đúng, là phụ tá gia chủ!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!