“Con kiến hèn mọn, dựa vào ngươi mà cũng muốn giết bổn tọa?”
Ngay lúc Diệp Phàm chuẩn bị giết Kimura Sakurako, sắc mặt đối phương bỗng thay đối, cô ấy phát ra một thanh âm lạnh lùng vô hồn, khiến người ta rùng mình!
Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào đôi mắt câu hồn của cô ấy, trong lòng hắn run lên.
Giây tiếp theo, Diệp Phàm cảm nhận được một nguy cơ chưa từng có, hắn vội vàng đề phòng, kết quả Kimura Sakurako chưởng vào ngực hắn nhanh như chớp, khiến hắn trực tiếp bay ra ngoài.
Diệp Phàm bay xa khoảng mấy chục mét, nửa quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm máu đỏ tươi.
Một chưởng này của Kimura Sakurako cực kỳ lợi hại, nếu không phải Diệp Phàm có long cốt thì cơ thể của hắn đã bị đối phương làm nổ tung rồi.
Lúc này, những người có mặt ở đây đều khiếp sợ, họ hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Lão tổ của tam đại thần cung lúc này đang
dán chặt mắt vào Kimura Sakurako, lão tố của Thiên Chiếu thần cung đột nhiên nói: “Sao ta lại cảm nhận được hơi thở của người đó từ cô ấy?”
“Không sai, cô ấy…”
Hai vị lão tổ của hai thần cung còn lại cũng gật đầu, họ nhìn Kimura Sakurako bằng ánh mắt khó tin.
Lúc này, Kimura Sakurako nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lùng tàn nhẫn, trong mắt tỏa ra ánh sáng câu hồn, con ngươi đen như đang chuyển động, giống như hai vòng xoáy muốn nuốt chửng mọi thứ, một hơi thở thần bí bùng phát ra từ người cô ấy.
Kimura Sakurako hiện giờ chỉ có khuôn mặt là giống Kimura Sakurako vừa rồi, những thứ khác dù là khí chất hay hơi thở đã hoàn toàn khác, như thế chỉ trong nháy mắt đã biến thành một người khác vậy.
“Cô…”
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Kimura Sakurako, ánh mắt lóe lên.
“Trông ngươi cũng khá đẹp trai, chẳng trách con bé đó lại thích ngươi!”
Kimura Sakurako nhìn Diệp Phàm nói.
“Cô không phải Kimura Sakurako! Cô là ai?”
Đột nhiên, Diệp Phàm nhìn Kimura Sakurako,
lạnh lùng quát.
Những người khác nghe được lời nói của Diệp Phàm đều cảm thấy kinh ngạc, không biết ý của hắn là gì.
“Ha ha!!!”
Kimura Sakurako cười nhẹ nhìn Diệp Phàm: “Ngươi cũng khá có năng lực, nhanh như vậy đã nhìn ra manh mối!”
“Không sai, ta thật sự không phải con bé đó!”
“Ta là Abe Seimei!”
Ngay khi cái tên “Abe Seimei” được thốt ra, vẻ mặt của quốc chủ Anh Quốc và ba lão tố của tam đại thần cung đều cứng đờ, đôi mắt họ trừng to, như thể đã nhìn thấy chuyện gì không thể tin được!
“Abe Seimei?”
Diệp Phàm nghe thấy tên này thì cau mày, hắn chưa từng nghe qua nó.
“Cô ta là Abe Seỉmei? Sao có thể chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!