Cát Vạn Sơn biến sắc, sắc mặt cực kỳ khó coi: “Chủ nhân Tử Vi Đế Tinh, cậu muốn làm gì?”
“Tất nhiên là tiễn Vạn Kiếm Tông lên đường!”
“Chẳng nhẽ ông tưởng tôi sẽ bỏ qua cho mấy người?”
Diệp Phàm khinh thường nói, liếc nhìn thái thượng trưởng lão Đan Môn: “Còn có ông, ông cũng là người Đan Môn đúng không, vậy Đan Môn các người cũng lên đường theo bọn họ đo”"
Sắc mặt đám người Cát Vạn Sơn và thái thượng. trưởng lão Đan Môn rất khó nhìn.
“Chủ nhân Tử Vi Đế Tinh, đừng quá ngông cuồng, mặc dù cậu rất mạnh nhưng Vạn Kiếm Tông và Đan Môn ra tay toàn lực, cậu cảm thấy cậu có thể chống đỡ được hả?”
Cát Vạn Sơn nổi giận nói.
“Một mình cậu ấy không cản được, vậy thêm tôi thì sao?"
Thành chủ thành Thiên Vẫn Viên Phong xuất hiện lạnh nhạt nói
"Viên Phong, lại là ông."
Cát Vạn Sơn nhìn Viên Phong, tức giận nói.
“Tiền bối, cảm ơn ngài!”
Diệp Phàm cúi người cảm ơn.
“Cậu yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, không ai động vào cậu được, cậu muốn làm gì thì cứ làm đi”
Viên Phong nói thắng.
“Ha ha, rất mạnh miệng”
“Nói những lời này ở Vạn Kiếm Tông, tưởng Vạn Kiếm Tông không có ai hả?”
Đột nhiên một âm thanh lạnh băng vang lên, truyền khắp Vạn Kiếm Tông.
Một kiếm uy vô hình bộc phát, bao phủ Vạn Kiếm 'Tông, trấn áp mọi người.
Không khí Vạn Kiếm Tông như đọng lại, cho người ta cảm giác hít thở không thông.
Ngay sau đó, trong đại điện của Vạn Kiếm Tông, một lão giả râu bạc tóc bạc, mặc bộ áo bào trắng đi ra, trên người tràn ngập một lưỡng kiếm uy khủng bố vô hình, giống như một thanh kiếm sắp ra khỏi vỏ.
“Lão tổ!"
Cát Vạn Sơn quỳ xuống hô to.
“Bái kiến lão tổ”
Các cao thủ và đệ tử của Vạn Kiếm Tông quỳ xuống đồng thanh cung kính hô to.
Lão giả này chính là lão tổ Vạn Kiếm Tông, có thể nối tuổi thọ đứng đầu tiểu thế giới.
Làm thế lực chúa tế của tiểu thế giới, nội tình của Vạn Kiếm Tông cực sâu xa, vị lão tổ này chính là trụ cột của Vạn Kiếm Tông.
Lão tổ Vạn Kiếm Tông nhìn về phía Viên Phong và Diệp Phàm, lạnh nhạt nói: "Diễu võ giương oai ở Vạn Kiếm Tông, các ngươi tưởng Vạn Kiếm Tông không người sao?”
Diệp Phàm và Viên Phong cảm nhận được một lưỡng kiếm thế khủng bố đè ép xuống, bọn họ bị chấn động liên tục lui về sau.
Phụt!!
Viên Phong hộc máu, cổ họng của Diệp Phàm cũng dâng lên vị rỉ sắt, nhưng bị hắn chặn lại, thúc giục lực lượng trên người ngăn cản kiếm thế khủng bố này.
Thực lực của lão tổ Vạn Kiếm Tông không hề kém cốc chủ Qúy Cốc, đạt đến một mức độ khủng bố.
“Tiểu thế giới này đúng là ngọa hổ tàng long”
Diệp Phàm lầm bẩm.
“Lão già này rất mạnh, cậu đi đi, để tôi ngăn cản ông ta.”
Viên Phong gầm lên.
“Hôm nay không ai trong các ngươi đi được”
Lão tổ Vạn Kiếm Tông uy nghiêm nói.
Hai đạo kiếm quang phụt ra như muốn xé rách trời đất.
“Đi nhanh!”
Viên Phong kêu lên, vận chuyển toàn lực đánh về phía lão tổ Vạn Kiếm Tông.
Lão tổ Vạn Kiếm Tông vung tay, hóa tay thành kiếm, chém về phía Viên Phong.
Mặc dù một kiếm này lấy tay thay thế, nhưng kiếm khí lại khủng bố hơn cả dùng kiếm, đánh bay Viên Phong, trực ngực có một vết kiếm rất âu, suýt nữa xuyên thủng trái tim.
Diệp Phàm biến sắc, vội vàng thi châm trị liệu.
“Lão tổ, hẳn ta chính là chủ nhân Tử Vi Đế Tinh, hôm nay tuyệt đối không thể tha cho hẳn.”
Cát Vạn Sơn nói.
“Chủ nhân Tử Vi Đế Tinh?”
“Không ngờ sẽ có ngày lão phu nhìn thấy chủ nhân Tử Vi Đế Tinh trong truyền thuyết”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!