"Ai?"
"Đi ra ngoài!"
Vẻ mặt của lão tổ Vạn Kiếm Tông thay đổi, ông ta đột nhiên hét lên.
Đám người của Cát Vạn Sơn cũng kinh ngạc, thật sự có người có thể phá hủy đòn tấn công của lão tổ? Đây là ai?
"Một lão già sống gần ngàn năm vậy mà lại đi công kích một thiếu niên mới hai mươi tuổi, ông không cảm thấy xấu hổ sao!”
Đột nhiên, một giọng nói đây mia mai vang lên.
Ngay sau đó, một người đàn ông xuất hiện ở đây, ông ta mặc áo dài màu trắng, tóc dài xõa trên vai, mày kiếm và đôi mắt sáng, với hai lọn tóc mai rũ xuống trước trán.
Người đàn ông này thoạt nhìn thì khoảng ngoài ba mươi tuổi nhưng lại toát ra vẻ điềm tĩnh vô song, đôi mắt như nhìn thấu vạn vật.
Khi bước đi, người này dường như hòa hợp với trời đất, toàn thân tràn ngập năng lượng vô hình.
"Lão tổ!”
Lúc này, hai chị em Vân Thư và Vân Tiêu nhìn người đàn ông này với vẻ mặt kinh ngạc.
"Chẳng lẽ ông chính là vị Kiếm Quân áo trắng của Kiếm Các sao?”
Đột nhiên, lão tổ của Vạn Kiếm Tông nhìn người đàn ông này và kinh ngạc nói
"Kiếm Quân áo trắng?"
Nghe được bốn chữ này, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, kể cả Diệp Phàm.
Kiếm Quân áo trắng này là lão tổ của Kiếm Các, ông ta là một nhân vật huyền thoại thống trị Tiểu Thế Giới trong một thời đại, dưới sự lãnh đạo của ông ta, Kiếm Các đã vọt lên thành thế lực chúa tể, nối tiếng một thời, nhưng sau đó đối phương lại biến mất một cách bí ẩn.
Chẳng lẽ người đàn ông mặc áo dài màu trắng này là Kiếm Quân áo trằng sao?
"Đệ tử Kiếm Các Vân Thư bái kiến lão tổ!"
"Đệ tử Kiếm Các Vân Tiêu bái kiến lão tổ!"
Lúc này, hai chị em Vân Thư quỳ xuống và gọi người đàn ông này.
Họ đã nhìn thấy bức chân dung của lão tổ Kiếm Quân áo trắng trong Kiếm Các, nên chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra đối phương.
"Thật sự là ông!"
"Không phải ông đã chết rồi sao?"
Khi lão tổ của Vạn Kiếm Tông nghe được lời nói của chị em Vân Thư, ông ta lập tức xác nhận suy đoán của mình, ánh mắt ông ta dán chặt vào Kiếm Quân áo trắng.
"Tôi chưa từng nói là tôi đã chết!”
Kiếm Quân áo trẳng cong môi nói:
"Lão tổ này có hơi trẻ tuổi!"
Diệp Phàm nhìn chấm chẩm vị Kiếm Quân áo. trắng trước mặt, ánh mắt lóe lên.
Theo Vân Thư nói, vị Kiếm Quân áo trắng này là nhân vật cấp lão tổ, nhưng nhìn qua ông ta nhiều nhất cũng mới ba mươi tuổi, trẻ hơn Cát Vạn Sơn rất nhiều.
Tuy rằng người tu hành có thực lực càng mạnh thì càng sống lâu, nhưng muốn ngày càng trẻ lại cũng không dễ dàng như vậy, lão tổ của Vạn Kiếm Tông là một ví dụ điển hình.
"Kiếm Quân áo trắng, hôm nay ông muốn làm gì?"
Lão tổ của Vạn Kiếm Tông nhìn Kiếm Quân áo trắng và hét lên.
"Làm gì sao? Vạn Kiếm Tông các người phá hủy Kiếm Các của tôi, còn hỏi tôi muốn làm gì?”
'Sắc mặt Kiếm Quân áo trắng trở nên lạnh lùng, trong mắt mang theo sát ý, một luồng kiếm ý vô hình bộc phát ra, trấn áp về phía lão tổ của Vạn Kiếm Tông, đối phương liên tục bị đẩy lùi về phía sau, miệng hộc máu, vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm ông ta: "Ông đã thấu hiểu kiếm ý của mình đến mức này sao?"
"Sau ngày hôm nay, trên thế giới này sẽ không còn Vạn Kiếm Tông nữa!
Kiếm Quân áo trắng lạnh lùng nói.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Lập tức, sắc mặt của các thành viên Vạn Kiếm Tông có mặt ở đây đều trông rất khó coi, trong mắt hiện lên sự sợ hãi và run rẩy.
"Kiếm Quân áo trắng, không ngờ ông biến mất nhiều năm mà vẫn kiêu ngạo như vậy!"
Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên
Bên ngoài Vạn Kiếm Tông, lại có hai nhóm người xuất hiện ở đây.
Một trong hai nhóm người này là người của Đan Môn, căm đầu là một ông lão mặc áo bào dài màu đỏ, sắc mặt u ám, ông ta là lão tổ của Đan Môn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!