Chàng trai này đã bị bởi một oán linh nhập thể rồi.
Vừa dứt lời, chàng trai liền nói: “Có bản lĩnh đấy, vừa nhìn liền có thể nhận ra cậu ta bị bản tôn chiếm mất thân xác rồi”
“Bản tôn rất có hứng thú với ngươi, có lẽ thân thể của ngươi thích hợp với bản tôn hơn!”
Chàng trai vừa nói xong, một lưỡng ánh sáng liền bắn ra từ giữa lông mày, sau đó bay thắng đến Diệp Phàm, đây mới chính là oán linh!
Soạt!
Trong nháy mắt oán linh này xông vào linh hải của Diệp Phàm, muốn khống chế linh hồn và thể xác của hắn!
Hồn Quyết!
Diệp Phàm không chút do dự thi triển Hồn Quyết, linh hồn của hắn liền sinh ra một lưỡng năng lượng đáng sợ, trực tiếp cần nuốt lại oán linh!
“Làm sao có thể?”
“Linh hồn của ngươi thế mà...”
Oán linh không thể tin được nhìn linh hồn Diệp Phàm, còn chưa kịp phản ứng đã bị linh hồn hẳn nuốt chửng.
Bùm!!
Khi oán linh này dung nhập vào linh hồn Diệp. Phàm thì nhanh chóng bị Hồn Quyết luyện hóa, biến thành sức mạnh thuần khiết hòa quyện với linh hồn của Diệp Phàm, rồi linh hồn hắn lập tức phát ra một tiếng nổ lớn.
Trong nháy mắt Hồn Quyết của Diệp Phàm đã từ cấp đại thành cảnh giới thứ nhất nhảy lên cấp đỉnh cao!
Bước đột phá này giúp sức mạnh hồn lực của Diệp Phàm mạnh hơn rất nhiều!
Soạt!
Diệp Phàm mở mắt ra, trong đó có ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
“Oán linh được hình thành từ ý niệm của cường giả thời thượng cổ cũng bị ngươi nuốt chứng thế này. Ngươi đúng là rất lợi hại!"
“Không hổ danh là chủ nhân của Đế Tinh!”
Lúc này, một giọng nói vang lên, oán linh cho Diệp Phàm công pháp chợt xuất hiện.
“Đa tạ tiền bối đã ra tay giúp đỡ!"
Diệp Phàm cung kính nói với oán linh này.
Nếu đối phương không ra tay giúp Diệp Phàm bước vào trong hồ máu này, hắn nhất định sẽ chết, cho dù có sống cũng chỉ là một phế vật mà thôi.
Cho nên, oán linh này có ân nghĩa đối với Diệp Phàm, hẳn đương nhiên phải cung kính!
“Ta chỉ là không muốn nhìn thấy đế giả tương lai sa ngã như thế này mà thôi!”
Oán linh nhìn Diệp Phàm: "Xem ra vất vả thu thập chút máu cũng không hề lãng phí, ngươi bây giờ ngay cả bổn tọa cũng nhìn không thấu nữa rồi”
“Tiền bối, máu đó chính là máu của những cường giả đã ngã xuống ở chiến trường cổ này sao?” Diệp Phàm hỏi thẳng.
"Đúng vậy, đó là máu của những cường giả năm xưa đã chết ở đây, được bổn tọa thu thập để một ngày nào đó có thể trọng sinh. Không ngờ rằng lại cho ngươi miễn phí rồi."Oán linh đáp.
Diệp Phàm nghe xong mới hiểu vì sao hồ máu đó lại đáng sợ như vậy!
“Đa tạ tiền bối!"
Diệp Phàm lần nữa cúi đầu cảm ơn với oán linh.
“Không cần khách sáo như vậy, nếu thật sự muốn cảm ơn bổn tọa, sau này có cơ hội thì tìm cho ta một thân thể thích hợp!” Oán linh nói.
"Văn bối nhất định sẽ tìm được thân thể phù hợp cho tiền bối!" Diệp Phàm lập tức trả lời
“Đi đi!"
Oán linh xua tay, Diệp Phàm liền rời đi.
“Đồ khốn kiếp các người, chú hai đã phái các người đến đây phải không?”
Diệp Phàm vừa đi không bao lâu, liền nghe thấy một tiếng hét phẫn nộ. Linh thức hẳn vừa nhìn thì nhìn thấy có một đám người áo đen đang bao vây một thiếu niên. Thực lực của chàng trai này đã đạt đến Động Hư. Cảnh tầng thứ bảy. Thế nhưng thực lực của đám người kia cũng là Động Hư Cảnh và Lĩnh Vực Cảnh!
“Giết!”
Đám người áo đen này cũng không phí lời mà lao thẳng về phía chàng trai, định giết cậu ta.
Bùm!!!
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang huyết sắc đáng sợ đột nhiên từ trên trời giáng xuống, hướng thẳng về phía đám người đó.
Một tiếng nổ kinh hoàng vang lên, đám người mặc áo đen thậm chí còn không kịp phản ứng, đã bị chết hết chỉ còn lại một cường giả Lĩnh Vực Cảnh tầng thứ ba may mắn thoát chết trong gang tấc!
“Ai?”
Tên cường giả Lĩnh Vực Cảnh hét lên giận dữ.
Soạt!
Bóng dáng Diệp Phàm chợt xuất hiện ở đây, vung kiếm giết chết đổi phương.
Sắc mặt của cường giả này liền thay đối, nhanh chóng điều động sức mạnh Lĩnh Vực Cảnh của mình để cố gắng cản lại thanh kiếm của Diệp Phàm, nhưng đều vô dụng.
Phồng phập! !
Kiếm của Diệp Phàm xuyên thẳng qua cơ thể của đối phương, đôi mắt hắn ta mở to, nhưng cơ thể trong nháy mắt nổ tung, hóa thành hư vôi
Cảnh tượng này khiến thiếu niên kinh ngạc, khi Diệp Phàm quay đầu nhìn cậu ta, ánh mắt hơi nheo lại, cậu ta liền nói: “Đa tạ công tử đã giúp đỡ!"
“Trả lời tôi vài câu hỏi” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Công tử cứ nói!" Chàng trai đáp.
“Nói sơ lược tình hình các đại thế giới bên ngoài!” Diệp Phàm thờ ơ nói.
Thanh niên sửng sốt, không biết Diệp Phàm có ý gì, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, liền nói ra tình hình chung của giới tu hành,
“Đã bao giờ nghe nói về tộc Thác Bạt chưa?” Diệp Phàm lại hỏi.
Tộc Thác Bạt mà hắn nói đến chính là gia tộc trước đây đã đàn áp và lăng nhục hắn
Diệp Phàm nhất định phải bắt bọn họ trả giá gấp mười lần, thậm chí cả trắm lần.
Hơn nữa Sở Sở bây giờ cũng đã rời khỏi địa cầu, có thể liên quan đến người của tộc Thác Bạt, cho nên hắn nhất định phải càng sớm càng tốt tìm ra tộc Thác Bạt, không thể để Sở Sở gặp nguy hiểm!
“Tộc Thác Bạt? Anh đang nói về tộc Thác Bạt, một trong bảy gia tộc cổ xưa của Thông Thiên Giới?” Chàng trai ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.
“Đúng vậy, nói cho tôi biết tất cả về tộc Thác Bạt!” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
Chàng trai liền kể cho hẳn mọi điều cậu ta biết vẽ tộc Thác Bạt.
Diệp Phàm nghe xong, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo rồi rời đi.
“Người này rốt cuộc là ai vậy? Thật đáng sợ!” Chàng trai lầm bẩm một mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!