Đối với chuyện xảy ra ở Bách Hoa Lâu, Diệp Phàm không biết gì hết.
Lúc này hắn đang ngồi máy bay đến quận Thiên Thục ở Tây Nam rồi!
Trải qua chuyến bay dài tầm sáu, bảy tiếng đồng hồ, Diệp Phàm và bốn cô gái Đường Sở Sở, Trần Tiểu Manh, A Cơ, Tôn Tiểu Tiểu, ngoài ra còn có U Ảnh, đã tiến vào châu Thành Thục ở quận Thiên Thục!
Cả đám mang hành lý, rời khỏi sân bay.
"Nhiều người đẹp ghê ta!"
Mấy người Diệp Phàm vừa ra ngoài, đang chuẩn bị gọi xe thì một thanh niên ngồi trên chiếc Lamborghini cách đó không xa đã chú ý đến bốn cô gái Đường Sở Sở, ánh mắt lóe sáng, nhấc chân đi qua.
"Chào bốn người đẹp, các em muốn gọi xe hả? Để anh đây đưa mấy em một đoạn nhé?"
Thanh niên kia đi đến đối diện bốn cô gái, vừa nói vừa bấm chìa khóa của chiếc Lamborghini, nhân cơ hội khoe khoang một phen.
Nếu là trước đây, mấy cô gái kia sẽ lập tức chủ động leo lên siêu xe trăm vạn, sau đó mặc cậu ta muốn làm gì thì làm!
Một chiêu này, lần nào cũng bách phát bách trúng.
Thế nhưng khiến thanh niên không ngờ là đối mặt với chiếc Lamborghini, bốn người đẹp này vẫn thờ ơ như cũ, thậm chí còn không thèm liếc nhìn luôn cơt
"Bốn người đẹp, ở đây đông đúc không dễ bắt xe đâu, để anh đây đưa các em một đường đi mà, miễn phí, không thu tiền!"
Quách Vi ngắm nghía đám Đường Sở Sở, trong mắt lóe lên tia háo sắc, nội tâm cậu ta lúc này đã ngo ngoe rục rịch vì bốn người đẹp cực phẩm này rồi.
Tốt xấu gì cậu ta cũng từng đi qua vạn bụi hoa, thế nhưng chưa bao giờ nếm thử cực phẩm như thế này hết, còn tận bốn cô!
"Mau xéo đi!"
Diệp Phàm không kiên nhẫn quát.
"Anh...
Quách Vi nhìn bốn cô gái vây quanh Diệp Phàm, ánh mắt thoáng tia ghen ghét, cậu ta đang định giả ngầu một phen thì ngoài sân bay bỗng truyền tới từng tiếng reo đầy ngạc nhiên.
"Mau xem, quá trời siêu xe luôn kìa!"
"Oa, tất cả đều là Bentley, có cả Rolls-Royce nữa, tới đón vị khách quý nào à?"
Từng tiếng kinh hô vang lên ngoài sân bay.
Quách Vi đảo mắt, bỗng chốc ngẩn ra.
Chỉ thấy bên ngoài sân bay, mấy chục chiếc Bentley xếp thành một đoàn xe từ từ tiến tới, ngay giữa là một chiếc Rolls-Royce ngàn vạn, vô cùng phô trương khí thế!
Đoàn xe xa hoa này dừng lại ngay ngoài sân bay, từ trong xe bước xuống một đám người diện nguyên cây đen, vây quanh siêu xe, thế trận rất dọa người!
Bước xuống từ chiếc Rolls-Royce là một người phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ, dáng người lả lướt gợi cảm, đôi mắt quyến rũ đảo qua, trông thấy Diệp Phàm thì đi thẳng tới.
"Thiếu chủ!"
Người phụ nữ đi tới trước mặt Diệp Phàm, thấp giọng kêu.
Diệp Phàm quan sát đối phương, rồi hỏi: "Cô là người của Bách Hoa Lâu?”
"Thuộc hạ là Hoa Hồng Đỏ, người phụ trách Bách Hoa Lâu phân bộ quận Thiên Thục, nhận được tin thiếu chủ đến nên cố ý nghênh đón!"
Hoa Hồng Đỏ gập lưng chào hỏi Diệp Phàm.
"Một mày này khí thế ghê nhỉ!"
Diệp Phàm nhìn lướt qua đoàn xe, bĩu môi.
"Thiếu chủ cảm thấy quá phô trương ạ? Thực xin lỗi, là lỗi của thuộc hại"
Hoa Hồng Đỏ vội vàng nói.
"Không có việc gì, đoàn xe của cô tới khá đúng lúc!"
Diệp Phàm nhếch miệng, liếc mắt về phía Quách Vĩ, cất giọng châm chọc: "Một chiếc xe thể thao rách nát cũng dám lấy đi cua gái, thứ nghèo kiết hủ lậu!"
Nói xong, hắn ôm eo Đường Sở Sở ngồi vào Rolls- Royce, những người khác lục tục lên xe.
Đoàn xe khổng lồ nhanh chóng khởi động máy rời khỏi nơi này.
Sắc mặt Quách Vi lúc này hết xanh lại đỏ, vô cùng khó coi.
Đây là lần đầu tiên cậu ta lái Lamborghini nhưng bị người ta mắng thành nghèo kiết hủ lậu.
Tuy Quách Vĩ lại không thể nào phản bác, dù sao thì nếu so với một loạt Bentley vừa rồi, chiếc xe thể thao của cậu ta đúng là nghèo nàn thiệt.
"Rốt cuộc thằng cờ hó này là ai vậy?"
Ngay sau đó, vẻ mặt Quách Vi đen thui như mực.
Cậu ta ở châu Thành Thục cũng được xem là thiếu gia hào môn siêu cấp, giờ lại bị người ta vả mặt trào phúng như thế, đương nhiên không thể nuốt trôi cục tức này, thậm chí cậu ta còn không nghe lọt cuộc đối thoại giữa Diệp Phàm và Hoa Hồng Đỏ ban nấy vì quá tức tối!
"Oắt con, đừng để tao gặp lại mày!" Quách Vi mắng thầm trong bụng.
Mà bên kia, trong chiếc Rolls-Royce, Trần Tiểu Manh nhìn nội thất xa hoa, vừa kinh ngạc vừa cảm thán, Tôn Tiểu Tiểu cũng kích động khôn xiết, dù sao đây là cũng là lần đầu tiên các cô được ngồi trong một chiếc xe sang trọng như thế, chỉ có Đường Sở Sở và A Cơ là vẫn giữ được bình tĩnh.
Ngay sau đó, Trần Tiểu Manh quay sang nhìn Diệp Phàm chằm chằm: "Anh rể, anh có quan hệ gì với người đẹp sườn xám kia thế? Cô ta chuẩn bị nguyên đoàn xe xa hoa vậy đến đón anh, đừng nói là hai người có gì đó mờ ám đấy nhé?"
"Con nhóc này, đừng soi mói anh suốt ngày thế chứ, Sở Sở còn chưa lên tiếng, em nhọc lòng như vậy làm gì?"
Diệp Phàm bĩu môi, một tay ôm Đường Sở Sở, một tay cầm ly vang đỏ, nom cực kỳ tiêu sái.
"Chị họ, chị mau quản anh ấy đi!" Trần Tiểu Manh lải nhải với Đường Sở Sở.
"Không sao, anh Tiểu Phàm muốn gì cũng được!"
Đường Sở Sở hào phóng đáp.
Trần Tiểu Manh nghe chị họ nói xong thì cạn lời, cô chị họ này tốt với Diệp Phàm đến mức khiến người khác giận sôi gan.
"Thiếu chủ, tôi đã sắp xếp nơi ở cho mọi người rồi, giờ mình đi thẳng qua đấy luôn ạ?"
Lúc này, Hoa Hồng Đỏ ngồi ghế phụ dò hỏi.
"Tôi có hẹn đàm phán với tổng giám đốc tập đoàn dược phẩm Hồng Tinh, ghé nơi này trước đã!"
Đường Sở Sở lên tiếng. "Đi tập đoàn dược phẩm Hồng Tinh!"
"Có điều chỉ cần một chiếc này thôi, mấy xe khác về trước đi, rêu rao quái”
Diệp Phàm nói. "Vâng!" Hoa Hồng Đỏ gật đầu, đám Diệp Phàm ngồi Rolls-Royce tới một tòa cao ốc.
Nơi này là trụ sở chính của tập đoàn dược phẩm Hồng Tỉnh tại quận Thiên Thục.
"Mọi người chờ trong xe nhé, em với Tiểu Tiểu vào đó là được rồi!"
Đường Sở Sở vừa xuống xe vừa nói.
"Anh cũng đi!"
Diệp Phàm lên tiếng.
"Thiếu chủ cần tôi làm gì không?"
Hoa Hồng Đỏ nhấp môi, hỏi.
"Không cần, ở đây chờ chúng tôi là được!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!