Tô Dật biết, tình huống này, nếu không xử lý nhanh chóng, để mặc thuốc lưu lại trong cơ thể, vậy sẽ tổn hại rất lớn đối với sức khỏe của Lâm Tử Di.
Không dám nghĩ nhiều, Tô Dật ôm Lâm Tử Di, nhanh chóng đi đến nhà tắm. Đặt Lâm Tử Di vào bồn tắm, lập tức vặn vòi sen. Anh muốn dùng nước nóng ẩm ướt, để Lâm Tử Di toát mồ hôi, như vậy có thể tỉnh táo hơn một chút.
Nhưng hiệu quá không quá rõ rệt. Lâm Tử Di ở trong bồn tắm, cũng không ngoan ngoãn, đôi tay đập nước lung tung. Khiến nước văng tung tóe, xung quanh ướt đẫm.
Hết cách, Tô Dật chỉ đành dùng châm cứu.
Khi anh vừa chuẩn bị lấy hộp châm ra, châm cứu cho Lâm Tử Di.
Đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến giọng nữ phẫn nộ lại kinh ngạc:
“Tô Dật, anh muốn làm gì hả!”
Vừa quay đầu, đã nhìn thấy Lâm Uyển Dung đang đứng ở cửa với vẻ giận dữ.
Bởi vì đã hẹn buổi chiều sẽ đến thăm ông nội, sau khi Lâm Uyển Dung sắp xếp chuyện ở công ty xong, cố ý về nhà sớm.
Nghe thấy âm thanh trong nhà tắm, cô qua đó xem thử, vừa khéo trông thấy cảnh này. Nhất là tay của Tô Dật, đang đặt trên quần áo của mình. Nhìn dáng vẻ kia, như thể muốn cởi đồ.
Không chờ Tô Dật giải thích, Lâm Uyển Dung nhanh chóng đi đến trước mặt anh, giơ tay lên, muốn tát một bạt tai lên mặt Tô Dật.
Mắt thấy bàn tay sắp rơi xuống, Tô Dật nhấc tay lên, bắt lấy cổ tay Lâm Uyển Dung.
Nhìn Lâm Uyển Dung, Tô Dật nói với vẻ dở khóc dở cười:
“Cô chủ của tôi ơi, cô làm rõ mọi chuyện trước, rồi đánh tôi cũng không muộn mà...”
Em gái là người gần gũi nhất trên đời này của Lâm Uyển Dung. Cảnh tượng trước mắt, cô cho rằng Tô Dật muốn lợi dụng em gái mình, cố ý làm vậy.
“Em gái tôi thành như vậy rồi, anh còn có gì để nói?”
Vừa dứt lời, đã nghe thấy Lâm Tử Di đứt quãng lên tiếng trong bồn tắm:
“Chị ơi, không phải anh rể...”
Tuy Lâm Tử Di không khống chế được cơ thể của mình, nhưng trong lòng cô ấy vẫn rất rõ ràng. Chỉ là cô ấy thật sự nghĩ những gì Tô Dật nói là thật, tưởng Tô Dật là bạn trai của chị gái.
Lâm Uyển Dung sững người, cô nhìn Tô Dật với vẻ kì lạ.
Tô Dật lấy châm bạc ra, bĩu môi nói với Lâm Uyển Dung:
“Hung dữ như vậy, tôi có chút không muốn lấy cô nữa. Em gái cô bị người ta bỏ thuốc, lát nữa cô cứ nghe em ấy giải thích đi...”
Nói rồi, Tô Dật đi đến trước bồn tắm. Anh cúi người xuống, đâm châm bạc vào huyệt thiên trung của Lâm Tử Di.
Dáng người của Lâm Tử Di cũng rất đẹp, thướt tha tinh tế, đường cong rõ rệt. Mặc dù tướng mạo không xinh xắn tuyệt vời như chị gái. Nhưng cũng là một người đẹp.
Đâm vài châm, Lâm Tử Di thấy dịu hơn nhiều. Sắc mặt đỏ bừng, cũng dần dần trở lại bình thường.
Ngay sau đó công dụng của thuốc kích tình chậm rãi tan biến, Lâm Tử Di khôi phục bình thường. Cô ấy mở mắt ra, nhìn chị gái, rụt rè nói một câu:
“Chị, em...”
Không chờ nói câu tiếp theo, đã thấy Lâm Uyển Dung lạnh lùng lên tiếng:
“Mặc quần áo vô đàng hoàng, ra phòng khách nói rõ ràng mọi chuyện cho chị!”
Nói rồi, Lâm Uyển Dung xoay người bước đi.
Tô Dật nhướng mày với Lâm Tử Di, mỉm cười, theo Lâm Uyển Dung ra phòng khách.
Thay đồ xong, khi Lâm Tử Di đến phòng khách, đã thấy mặt mày chị gái vô cảm ngồi trên sô pha, hai tay khoanh trước ngực, chẳng thèm nhìn cô ấy một cái.
Từ khi cha mẹ qua đời, Lâm Tử Di và chị gái lớn lên bên nhau. Trừ tôn trọng ra, Lâm Tử Di còn có vài phần sợ hãi chị gái của mình. Nhất là hôm nay, còn gây ra chuyện lớn như thế.
Gương mặt Lâm Uyển Dung không cảm xúc, lạnh lùng hỏi:
“Nói đi, hôm nay xảy ra chuyện gì!”
Lâm Tử Di cắn môi, ấp úng kể:
“Hôm nay em cùng bạn học về Giang Thành. Khi anh ta đưa em đến dưới lầu, nói muốn lên đây ngồi một lúc. Em cũng không nghĩ nhiều như vậy, để anh ta lên. Nhưng không ngờ, vậy mà anh ta lại bỏ thuốc vào ly nước của em. Cho nên...”
Chuyện sau đó, Lâm Uyển Dung đã biết.
Tô Dật ngồi bên cạnh, nhìn Lâm Uyển Dung cười nói:
“Cô Lâm ơi, bây giờ cô đã biết rõ mọi chuyện rồi nhỉ? Vừa nãy cô đối xử với tôi như thế, còn muốn ra tay với tôi, có phải nên xin lỗi tôi không?”
Nhưng đáng tiếc Lâm Uyển Dung chằng thèm để ý đến Tô Dật, lại hỏi Lâm Tử Di:
“Người đó là bạn trai của em?”
Lâm Tử Di vội vàng lắc đầu:
“Không phải, anh ta là bạn học của em, vẫn luôn theo đuổi em, nhưng em không đồng ý. Không ngờ anh ta lại làm như vậy...”
Lâm Uyển Dung tức giận đến mức mặt mũi trắng bệch. Nhìn Lâm Tử Di, nghiêm nghị nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!