Trên đường về Đồng Sinh Hiên, Hoàng Tuyền có chút không vui hỏi nàng: “Tiểu thư thật muốn trị bệnh cho Phượng Trầm Ngư kia? Chữa hết chẳng phải ta đã uổng phí thời gian sao?”
Phượng Vũ Hoành vẫn như cũ dùng lời nói lúc trước trả lời Vong Xuyên để trả lời Hoàng Tuyền: “Sao có thể tiện nghi cho nàng! Chính mình gây nghiệp chướng nên chính mình chịu đựng, tiểu thư nhà ngươi cũng không có tâm Bồ Tát tốt như vậy, thù này ta đều ghi tạc trong lòng.”
Ngày kế cuối giờ Thân, ngay lúc chúng tiểu tỷ Phượng gia chuẩn bị ra cửa, bên ngoài lại có tuyết rơi. Hoàng Tuyền một bên bồi tiếp Phượng Vũ Hoành ra ngoài phủ vừa nói với nàng: “Đại điện hạ truyền tin đến, hôm qua đưa một bộ đồ trang sức cho Phượng Trầm Ngư, nghe tiểu thái giám tặng đồ nói, Trầm Ngư rất vui mừng.”
Phượng Vũ Hoành cười cười.
“Sao không mừng được chứ, hai mươi năm qua đại điện hạ vơ vét vật tốt cũng chẳng phải ít, tùy tiện ra tay đều có thể tán dương. Phượng Trầm Ngư từ nhỏ đến lớn kiến thức không gì khác ngoài đồ Thẩm gia đưa tới, Thẩm gia tuy là hoàng thương, nhưng sao bằng với đại điện hạ bôn ba buôn bán ngoại cảnh ở các quốc gia.”
“Tiểu thư ngài nói, Tam điện hạ sẽ mắc lừa sao?”
Hoàng Tuyền có chút lo âu.
“Người nọ luôn luôn đa nghi, nô tỳ có chút bận tâm.”
Phượng Vũ Hoành hơi nhíu ®ông mày, bất đắc dĩ tắc đầu.
“Ta cũng e ngại như thế, nếu Huyền Thiên Dạ dễ trúng chiêu như thế, sợ cũng không đến mức để hoàng thượng cùng Huyền Thiên Minh nhìn chằm chằm bao. năm nay.”
Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài, từ cửa chính Huyện chủ phủ trực tiếp #ên xe ngựa. Xe ngựa rất bình thường, cũng không phải chiếc ong xa hào hoa phú quý của hoàng thượng thưởng cho, nếu so sánh thì xe ngựa của ba tiểu thư Phượng phủ khác đều tốt hơn nàng.
Nhóm tiểu thư Phượng gia một người một xe chạy đến Nguyên vương, Hoàng Tuyền cùng Phượng Vũ Hoành: “Phượng T/uầm Ngư hôm nay ăn mặc rất đơn
giản, lai khoát thêm áo choàng, không biết ngoài che tuyết thì còn vì cái gì.”
“Chút tuyết nhỏ ấy cần gì phải che, thứ nàng muốn che tám phần mười ?à ?ễ vật đại điện hạ đưa. Đã mang áo choàng thì tám phần mười chính ?à nữ trang.”
Phượng Vũ Hoành khẽ hất màn xe, quay đầu nhìn ?ai. Ba chiếc xe ngựa khác của Phượng gia theo sát phía sau, móng ngựa đạp ?ên tuyết nhỏ, đạp đến con
đường này hiện ra một mảnh phong cảnh.
Nàng hạ màn xe xuống, định chợp mắt một ?át, nhưng màn xe mới kéo xuống một nửa nàng bỗng cau mày ngay.
Hoàng Tuyền dọa giật mình: “Tiểu thư, sao vậy?”
Phượng Vũ Hoành dựng ngón trỏ tay phải ở bên môi, tàm cái động tác đừng lên tiếng, nhỏ giọng nói: “Ngươi nghe xem....”
Hoàng Tuyền sửng sốt, tập tức thấy ngón tay Phượng Vũ Hoành chỉ tới phía dưới, ?úc này mới ngừng thở cẩn thận phân biệt.
Lúc đầu không cảm thấy gì, sau đó nghe ra có thanh âm ®ọt vào tai ngay dưới ghế ngồi chỗ hai người, thanh âm cực nhỏ, nếu chẳng phải các nàng đều tập võ, 9ð tai thính hơn người khác mới nghe được, đổi #ại người khác cũng nghe không được.
“Không phải người.”
Phượng Vũ Hoành chủ động mở miệng.
“Hẳn !%à vật sống
Nàng nói, người đã khom ®ưng xuống, đưa tay muốn móc phía dưới chỗ ngồi.
Hoàng Tuyền bị doạ nhanh chóng cản nàng: “Tiểu thư cẩn thận!”
Nhưng vẫn chậm một bước, tay Phượng Vũ Hoành dĩ nhiên đưa tay vào đến bên trong, ?úc ?ấy ra, trong tay đã thêm một cái hồ 9ô.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!