Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Mục Y Nhân bước đi có chút yếu ớt, đêm qua ngay cả một giọt nước cô cũng không uống!  

 

Vừa nghĩ tới phải gả cho Trần Lễ Thạch, long cô liền đau như cắt!  

 

Cô chịu đựng tất cả nỗi thống khổ đó, âu cũng chỉ vì hài cốt của phụ mẫu mà thôi!  

 

Cô khó có thể tưởng tượng được, nếu như tro cốt cha mẹ của cô bị tên súc sinh Trần Lễ  

 

Thạch làm cho ô uế, vấy bấn. Chỉ sợ cả đời này của cô không thể nào đối mặt với phụ mẫu ở dưới suối vàng.  

 

Cô khóc ròng rã cả một đêm, vừa khóc cô lại vừa lặp đi lặp lại “xin lỗi” với không khí.  

 

Nào có ai biết được, câu xin lỗi mà cô nói cả đêm hôm qua là nói với Lăng Việt.  

 

Đôi mắt cô khóc đến mức đỏ bừng cả lên, sớm đã mất đi mấy phần lộng lẫy vốn có, Mục Y Nhân lúc bấy giờ chỉ là một bộ thể xác không có linh hồn mà thôi!  

 

Trần Lễ Thạch nhìn bộ dáng lúc này của Mục y Nhân, trong lòng càng thêm đắc ý!  

 

Một cảm giác thoải mái tới cực điểm lúc bấy giờ tự nhiên sinh ra trong đầu anh ta, mà chính anh ta muốn cũng là loại cảm giác này!  

 

Anh ta muốn Mục Y Nhân sống không bằng chết, muốn Mục Y Nhân thương tâm, đau lòng,  

 

Mục Y Nhân càng thương tâm bao nhiêu, anh ta càng vui vẻ bấy nhiêu!  

 

"Y Nhân, từ hôm nay trở đi, cô chính là nữ nhân của tôi, tôi đột nhiên cảm thấyccho dù   

 

chân hay tay có gãy đi chăng nữa, tất cả đều là đáng giá!”  

 

Mục Y Nhân lạnh lùng nhìn anh ta một cái, nói:  

 

"Cả đời này, cũng sẽ không bao giờ có được trái tim của tôi!"  

 

Mắt Trần Lễ Thạch hơi híp lại, tặng cho Mục Y nhân một cái nhìn lạnh lẽo.  

 

"Tôi muốn trái tim của cô làm cái gì? Tôi chỉ cần đạt được thể xác cô, chà đạp cô, như vậy  

 

đủ rồi!"  

 

Dừng lại một chút, anh ta lại một lần nữa cười lạnh.  

 

"Nói thật ra, nếu như khi đó cô sớm đáp ứng lời thỉnh cầu của tôi, cũng sẽ không có chuyện  

 

ngày hôm nay! Tôi sẽ không bị gãy tay gãy chân,cô cũng không cần phải trở mặt thành thù với tôi! Cần gì chứ? Ông trời đã định sẵn cô là người phụ nữ của tôi, cô chạy không thoát đâu!”  

 

Mục Y Nhân khẽ cắn môi, cũng không nói thêm gì nữa.  

 

Trần Lễ Thạch hừ lạnh một tiếng, hướng về phía người hầu mà nói:  

 

"Không cần quan tâm cô ta, có thể bắt đầu cử hành hôn lễ! Cử hành hôn lễ xong, đem cô ta đi động phòng tra tấn một phen."  

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận