Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

"Cũng là do mày và tiện nhân Mục Y Nhân đánh gãy tay chân của con trai tao? Mày thật to gan, ỷ vào mày là Võ đạo tu luyện giả thì có thể đối với con trai tao như thể sao? Mày tưởng mình là ông to bà lớn rồi sao?”   

 

Sắc mặt Lăng Việt không nóng không lạnh nhìn ông ta.  

 

"Bây giờ ông để súng xuống, ta còn có thế cho ông chết một cách toàn thây!"  

 

"Ha ha ha. ..   

 

Trần Phụ ngửa mặt lên trời cười to.  

 

"Để súng xuống? Tao nói cho mày biết, mày nghĩ cùng đừng nghĩ, hôm nay tao cho mày ném mùi bị gãy tay gãy chân là thế nào, mày phải đền tội cho con tao.”

“Tao phải đánh gãy tay chân của mày, để mày tận mắt nhìn con tao chơi người phụ nữ của mày!”  

 

“Để cả đời này của mày đều sống trong hối hận!”  

 

“Để cả đời này của mày đều nhớ lấy, làm con trai của tao bị thương, là sai lầm lớn nhất trong đời mày!”  

 

Sắc mặt Lăng Việt vẫn lạnh lùng.  

 

“Nói hết chưa? Nếu đã xong rồi thì ông có thể lên đường rồi! !”  

 

Dứt lời, hắn bước từng bước một hướng Trần phụ đi tới, tròng mắt Trân phụ hơi híp lại.  

 

“Đứng lại cho tao! Mày có nghe thấy không?”  

 

Lăng Việt không nói,vẫn như cũ tiếng từng bước về phía Trần Phụ.  

 

Trần Phụ nổi giận gầm lên một tiếng!  

 

“Con mẹ nó, mày có bệnh phải không?”  

 

Nói xong, ông ta không chút khách khí hướng về phía bắp đùi Lăng Việt mà nổ một phát súng. Tiếng súng vang lên, khóe miệng Trân Phụ khẽ nhếch lên, nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt ông ta ngay lập tức chuyển thành vẻ mặt hoảng sợ.  

 

“Cái này. .. cái này sao có thể?”  

 

Đông đảo khách mời cũng bị một màn này làm cho khiếp sợ.  

 

Viên đạn kia, thế nhưng lại trôi nổi trong không khí, khi Lăng Việt bước đến, nó lại tự động tránh qua một bên như sinh vật sống vậy.  

 

Một màn này, cũng quá là kinh khủng, thật là khiến người ta ngạt thở.  

 

“Chuyện này... chuyện này không thể nào!”  

 

“pằng pằng pằng.. “  

 

Liên tiếp mấy tiếng súng lại vang lên, nhưng sau khi chúng vang lên, Trần Phụ cũng hoàn toàn mất hết hi vọng.  

 

Miệng ông ta run rẩy nói:  

 

“Mày . .mày rốt cuộc là người hay là quỷ?”  

 

Lăng Việt không nói gì, chậm rãi tiến tới, nhẹ nhàng cầm lấy khẩu súng lục của Trần Phụ.  

Sau đó, Lăng Việt đột nhiên vung tay lên.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận