Nghe lời nói của Minh Thừa xong thì lập tức con ngươi của Từ Long co rụt lại. Mọi người ở đây không khỏi run rẩy hồi lâu!
"Lăng Việt, ngươi bỉ ổi vô sỉ! Ngươi là tên súc sinh, Ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Lăng Việt nhìn cũng không nhìn ông ta.
Chúng sinh ở trong mắt hắn cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Không gây sự với Lăng Việt, thì hắn chính là một tên thiếu niên tính tình ôn hòa. Nhưng, nếu để Lăng Việt khó chịu thì hắn chính là một tên Bạo Quân!
Mắng Lăng Việt là nghiệt chủng, cái tội này là nặng vô cùng!
Chơi với ông, chơi đến lúc ông muốn sống không được, muốn chết không xong!
Lăng Việt từng bước một đi lên phía trên. Hắn Xoay người lại hướng vê mọi người nhìn lướt qua, tất cả người đối diện với ánh mắt của Lăng Việt đều toàn bộ cúi đầu, không dám tùy nhìn thẳng vào Lăng Việt.
"Chuyện ngày hôm nay, ta hi vọng các vị tại đây chứng kiến một chút!"
"Ta không quản các ngươi trước kia làm gì? Có phải học trò của Từ Long hoặc là là thủ hạ của ông ta hay không"
"Từ hôm nay trở đi, các vị chính là người dưới trướng của Lăng Việt ta!"
"Điều yêu cầu thứ nhất của ta là từ nay về sau, lợi ích của mỗi người các ngươi phải giao cho Quỷ Cốc 50%"
Yêu cầu này vừa ra, cả sảnh đường đều giật mình.
"Gái gì? Cậu lại muốn lấy đi một nữa lợi nhuận của chúng ta! Cậu nói đùa cái gì vậy?"
"Đúng đấy, còn xem chúng ta như là chó! Cậu không thấy cậu quá mức hách dịch ngông cuồng rồi sao, Trong mắt ngươi còn có chúng ta hay không?”
Sắc mặt của Lăng Việt thản nhiên quét phía dưới.
"Ta không có ý định cho các ngươi lựa chọn. Phục hay không phục thì tiến lên một bước nói
chuyện!"
Dứt lời, lúc này thì có một người đàn ông trung niên bước lên phía trước, vẻ mặt của hắn vênh vang đắc ý!
"Từ lão gia cũng chưa từng bá đạo như ngươi! Từ lão gia tử chỉ là uống chút
huyết, còn cậu đến xương cốt của chúng ta cũng không buông tha, cậu.. .. ?"
Lời còn chưa dứt, Lăng Việt đưa tay chém ra một đạo kiếm sáng, lập tức chém tên đó thành hai nửa!
Toàn bộ đại sảnh, trong nháy mắt lại lần nữa yên lặng lại.
Lăng Việt nhìn lướt qua.
"Còn có ai không phục? Tiến lên một bước nói chuyện!"
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng nhìn lẫn nhau nuốt nước miếng một cái, nhưng không ai dám tiến lên nữa.
Nói đùa, đi lên là chết, ai dám?
"Đã không ai tiến lên, vậy ta cho là các vị đều đồng ý. Ngày mai, phái người đem một nửa tài
sản giao lên."
"Yêu cầu thứ hai của ta là sau sáu ngày nữa chính là đại thọ 70 của ông nội ta. Các vị chuẩn bị kỹ càng lễ mừng thọ, tự mình đi mừng thọ, kẻ không đi, tự gánh lấy hậu quả."
"Yêu cầu thứ ba. Kể từ hôm nay, Trương Đạo Sơ chính là người nói chuyện của toàn bộ Giang
Châu. Có chuyện thì tìm ông ta, không nên tùy tiện đến phiền ta."
"Ba yêu cầu này, người tán thành quỳ xuống, người không tán thành tiến về phía trước một
bước. Lời nói của ta đã xong, người nào tán thành? Người nào phản đối?"
Yên tĩnh mấy giây về sau, người trong đại sảnh dần dần quỳ xuống.
Yêu câu của Lăng Việt rất ngang bá đạo, nhưng không ai dám phản đối hắn!
Bởi vì tên này căn bản cũng không phải là người biết đúng biết sai, biết nói lí lẽ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!