Chỉ cần cổ trùng này bùng nổ, ông ta có thể nắm Vạn Vĩnh Quân trong tay, ông ta vẫn còn có hy vọng lật ngược tình thế.
Lúc này, Vạn Vĩnh Quân cũng bắt đầu hỏi chuyện cậu Vạn.
Cậu Vạn kể tất cả những chuyện đã xảy ra.
Vạn Vĩnh Quân vừa nghe xong, không khỏi kinh ngạc, ông ta không nghĩ rằng, Trúc Diệp Kỳ vậy mà lại có thể bỏ qua cho cậu Vạn và Lâm Mạc Huy.
Ông ta bật người nhìn về phía Vạn Thành Phong: “Thành Phong, không phải là cậu bảo rằng có người chính mắt nhìn thấy Trúc Diệp Kỳ giết bọn họ, đem xác của bọn họ vứt xuống sông rồi hay sao?”
“Đây là chuyện gì cơ?”
Vẻ mặt của Vạn Thành Phong xấu hổ nói: “Anh cả... Cái này tôi cũng không biết?
“Người kia nói với tôi rằng thật sự chính mắt anh ta nhìn thấy cơ mà”
“Như vậy thì xem ra người chứng kiến kia cũng lừa tôi rồi!”
Vạn Vĩnh Quân nhăn mày, ông cũng không phải là đồ ngốc, nhìn thấy vẻ mặt của Vạn Thành Phong, ông ta có thể nhìn ra được bên trong có ẩn tình gì đó kỳ quặc.
“Ông tìm thấy người chứng kiến ở chỗ nào?”
“Vì sao anh ta lại muốn gạt ông?” Vạn Vĩnh Quân hạ giọng hỏi.
Vạn Thành Phong chợt nghẹn lời, ấp a ấp úng nói: “Tôi... Tôi cũng đâu biết”
“Có thể... Có thể người này ấp ủ âm mưu gì đó, hoặc... Hoặc là người cố ý khơi mào mâu thuẫn giữa nhà họ Vạn chúng ta và Trương Viễn Linh.”
Chất giọng lạnh lùng của Vạn Vĩnh Quân vang lên: “Người nào lại rảnh rỗi đến mức tìm cách kéo nhà họ Vạn chúng ta và Trương Viễn Linh vào mớ mâu thuẫn này cơ chứ?”
Vạn Thành Phong cứng họng: “Anh trai, chuyện... Chuyện này làm sao tôi biết được?”
“Chắc hẳn là kẻ thù của chúng ta hoặc là kẻ thù của Trương Viễn Linh”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!