Lâm Mạc Huy: “Tôi tuyên bố trước, tôi không làm nhục cô Vạn, tôi đã có gia đình rồi. Lại nói, chuyện này tính đi tính lại cũng là chuyện giữa tôi và nhà họ Vạn. Anh chỉ là một khách khanh của nhà họ Vạn mà thôi, anh đến mức tới đây liều mạng với tôi sao?”
Người đàn ông rống to: “Cậu thì biết cái gì! Tôi không phải khách khanh của nhà họ Vạn, tôi là người làm của nhà họ Lữ ở Bắc Giang!”
“Năm đó, cô cả gả cho Vạn Vĩnh Quân, tôi theo cô cả tới nhà họ Vạn. Cô cả hạ sinh ra cô chủ Quốc Thắng không bao lâu liền mất. Cô Quốc Thắng là do tôi chăm sóc mà lớn lên”
“Nhà họ Vạn, ngoại trừ cô Quốc Thắng, không ai có tư cách làm chủ nhân của tôi hết cả! Tên họ Lâm kia, dù là cậu giết chủ nhân nhà họ Vạn tôi cũng sẽ không ngăn cản cậu. Nhưng cậu đã vũ nhục cô Quốc Thắng, vậy tôi chắc chắn sẽ liều mạng với cậu!”
Lâm Mạc Huy rốt cuộc cũng hiểu rõ, thân phận người đàn ông này cuối cùng là gì.
Anh không nghĩ tới, mẹ của cậu Vạn vậy mà cũng xuất thân từ danh môn vọng tộc ở Bắc Giang.
“Anh này, tôi nói lại lần nữa. Tôi thật không có ý muốn làm nhục cô Vạn. Tôi đã có gia đình, nếu như bỏ vợ lớn, cưới cô Vạn, đó mới là sự vũ nhục lớn nhất đối với cô Vạn, không phải sao?” Lâm Mạc Huy khẽ nói.
Người đàn ông không khỏi sững sờ, Lâm Mạc Huy nói lời này, ngược lại anh ta không nghĩ tới.
Lâm Mạc Huy vỗ vỗ bờ vai của anh ta: “Sức lực trong cơ thể anh sẽ được khôi phục trong mười phút nữa. Thay tôi nói với cô Vạn một tiếng xin lỗi. Cho dù như thế nào tôi cũng đều rất cảm kích ơn cứu mạng của cô Vạn!”
Cùng ngày, Lâm Mạc Huy đã trở về tỉnh Hải Dương.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!