Đôi tay ngọc ngà đặt chiếc hộp gỗ màu đen lên chiếc bàn bên cạnh.
Ngô Bình nói: “Phu nhân khách sáo quá. Mời ngồi”.
Phu nhân quỷ quyệt Lam Thuỷ Nguyệt mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh.
Advertisement
Ngô Bình nhìn chiếc hộp gỗ, bên trong có một viên đá màu xanh ánh kim, không ngừng phát ra những tia chớp xanh vàng li ti, mang khí tức huỷ diệt.
Advertisement
Anh giật mình, bèn bảo: “Phu nhân thật khách sáo. Đều là người của Đường Môn, tôi giúp Đường Huyền là chuyện nên làm”.
Phu nhân quỷ quyệt cười nói: “Tiên sinh, chỉ là chút lòng thành, xin đừng từ chối. Lam Thuỷ Nguyệt này làm việc gì cũng phân rõ ân oán, tiên sinh có ơn với chúng tôi, tất nhiên tôi phải đền đáp”.
Ngô Bình cũng không nhiều lời nữa: “Vậy cảm ơn phu nhân”.
Anh nhìn Lam Thuỷ Nguyệt kỹ hơn, phát hiện năng lượng trong người đối phương rất hỗn loạn, có ít nhất bảy, tám loại năng lượng đang lưu chuyển.
Ngô Bình giật mình, lập tức hiểu ra Lam Thuỷ Nguyệt không chỉ đến đây tặng quà mà chắc chắn còn có chuyện nhờ vả.
Quả nhiên, Lam Thuỷ Nguyệt khẽ thở dài: “Tiên sinh có y thuật cao minh, không biết có thể xem giúp Thuỷ Nguyệt được không?”
Ngô Bình nói: “Tất nhiên là được, mời phu nhân đưa tay ra”.
Lam Thuỷ Nguyệt bèn giơ cổ tay ra, Ngô Bình bắt mạch một lúc bèn cau mày bảo: “Công pháp mà phu nhân tu luyện quá hỗn tạp, dẫn đến tình trạng xung đột giữa bảy loại chân khí trong cơ thể. Hơn nữa, vì áp chế những chân khí khác thường này, phu nhân còn tu luyện một loại công pháp rất bá đạo. Ý đồ là áp chế chúng, tiếc là lại phản tác dụng. Cuối cùng tám loại chân khí này quấy nhiễu lẫn nhau, ngày nào cũng chiến đấu với nhau trong cơ thể phu nhân. Điều này sẽ khiến phu nhân rơi vào tình trạng sống không bằng chết, có thể tẩu hoả nhập ma bất cứ lúc nào, không thể quay lại được nữa!”
Lam Thuỷ Nguyệt nghe xong lập tức cảm thấy kinh ngạc và kính phục anh, vội vã nói: “Tiên sinh thật tinh tường. Quả đúng là thế”.
Đường Huyền vội vàng quỳ xuống: “Mong tiên sinh cứu giúp mẹ tôi!”
Ngô Bình đỡ anh ta dậy, đoạn bảo: “Anh không cần làm thế, tôi sẽ cố gắng hết sức”.
Đường Huyền vô cùng cảm kích: “Cảm ơn tiên sinh! Sau này nếu tiên sinh cần gì sai bảo, Đường Huyền này bằng lòng lên núi đao xuống biển lửa, quyết không chối từ!”
Ngô Bình cười nói: “Quá lời rồi. Thật ra tôi có thể chữa trị cho phu nhân, nhưng phu nhân cần từ bỏ một số thứ”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!