Gã ta gào lên thảm thiết, vội vã bịt vết thương. Ngô Bình lại lấy một cái xẻng khác, chém đứt đầu gã cao to. Máu tươi từ thân mình gã phun ra như mưa.
Giết chết gã rồi, anh nhặt con dao đầu quỷ lên, lạnh lùng bảo: “Sức mạnh ở nơi này đúng là có thể áp chế tu vi của tôi. Nhưng các người chớ quên, Ngô Bình này là đại tông sư võ học!”
Ai nấy đều đưa mắt nhìn nhau, có ý lui bước.
Advertisement
Lúc này, Sử Văn Thánh đã xuất hiện phía trên hố. Ông ta lớn tiếng nói: “Ai giết được kẻ này, tôi sẽ thưởng mười tỷ!”
Người chết vì tiền. Câu nói kia vừa dứt, đã có hai tên cao to xông ra từ trong đám người. Họ cầm hai khẩu súng lớn và tấn công Ngô Bình từ hai bên trái, phải. Có thể nhìn ra họ đều rất lão luyện, kỹ thuật bắn súng điêu luyện, động tác rất dứt khoát.
Advertisement
Tuy Ngô Bình không thể vận chân khí và thần niệm, nhưng thể chất của anh đã vượt xa người thường. Súng vừa vung tới, anh bèn dùng sống dao cản lại. Khẩu súng lớn liền vượt khỏi tầm kiểm soát của người sử dụng, tuột tay rơi xuống.
Khẩu súng còn lại tấn công vào mặt anh. Ngô Bình nghiêng đầu, đột ngột áp sát, lưỡi dao kề vào báng súng rồi gọt về phía trước.
Máu bắn tung tóe khắp nơi, mấy ngón tay của kẻ cầm súng thứ hai bị gọt đứt. Kẻ đó gào lên thảm thiết, bỏ súng rút lui.
Ngô Bình cười khẩy, vứt con dao đầu quỷ rồi nhặt khẩu súng lớn. Trong Thiên Địa Huyền Hoảng Quyết có một bộ pháp về bắn súng, tên là Thần Thương Lục Thức. Sáu thức bắn súng này vô cùng đơn giản, thích hợp để giết địch trên chiến trường!
Ngô Bình cầm súng trong tay, mũi súng như con rắn độc, có thể nã ra nhiều phát súng một lúc.
Pằng pằng!
Ngô Bình cất bước, vũ khí của những ngườI khác lập tức bị bắn bay, họ sợ hãi rồi lùi lại.
Thấy thế, Sử Thánh ở trên cao tức điên người rồi quát: “Một lũ vô dụng! Nếu nó không chết thì các người sẽ chết”.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, gương mặt ai cũng có vẻ sợ hãi. Đối phó với Ngô Bình thì họ sẽ lành ít dữ nhiều, nhưng nếu bỏ cuộc thì họ cũng chết là cái chắc, đúng là tiến thoái lưỡng nan.
Ngô Bình nói: “Tôi biết mọi người đều bị ép tấn công tôi, tôi không muốn giết các người đâu, giờ các người hãy rút đi, tôi sẽ lên giết Sử Thánh! Thấy sao?”
Mọi người nghe xong thì đều ngẩn ra, giết Sử Thánh ư?
Người cụt ngón tay tròn mắt nói: “Cậu có thể giết được Sử Thánh ư?”
Ngô Bình: “Đương nhiên, tôi ở cảnh giới Nhân Tiên rồi, còn ông ta mới ở cảnh giới Tiên Thiên, tôi giết ông ta dễ như ăn kẹo”.
Ai nấy đều có vẻ chấn động, nhiều năm qua, họ luôn bị Sử Thánh chèn ép nên muốn lật đổ ông ta lâu rồi. Nhưng thực lực của họ có hạn, Sử Thánh lại có hai vệ sĩ ở cảnh giới Nhân Tiên bảo vệ nên họ không địch lại nổi.
Bây giờ, sự xuất hiện của Ngô Bình đã khiến họ nhìn thấy hi vọng.
Sử Thánh nghe thấy thế thì biến sắc mặt rồi lạnh giọng quát: “Đừng có nghe nó chém gió! Nó không phải tu sĩ cảnh giới Nhân Tiên đâu, giết nó đi rồi tôi