Thiên Huyễn Lão Nhân: “Đương nhiên là sống, tôi đồng ý nhận cậu làm chủ”.
Ngô Bình: “Tốt, ông là người dùng hoan thuật nên tôi sẽ reo một ý niệm vào đầu ông. Nếu ông định phản bội tôi hoặc làm chuyện có lỗi với tôi, ý niệm đó sẽ nổ tung khiến ông tẩu hoả nhập ma, sống không bằng chết”.
Đương nhiên Thiên Huyễn Lão Nhân biết Ngô Bình sẽ không dễ mà tha cho mình nên đành nói: “Được, tôi đồng ý”.
Advertisement
Nói rồi, Ngô Bình làm ngay, từ giờ nếu Thiên Huyễn Lão Nhân dám phản bội hoặc hại anh thì đầu ông ta sẽ nổ tung.
Cách này không có tác dụng quá nhiều với các tu sĩ bình thường, nhưng với người dùng hoan thuật như Thiên Huyễn Lão Nhân lại có hiệu quả cao.
Advertisement
Một tiếng sau, Ngô Bình nói: “Xong rồi”.
Thiên Huyễn Lão Nhân quỳ lạy: “Quan Thập Điền tham kiến chủ nhân”.
Ngô Bình: “Đứng dậy đi, sau này ông hãu ở cạnh Hoàng Thiên Bá”.
Quan Thập Điền: “Chủ nhân không dẫn tôi theo ư?”
Ngô Bình: “Ở Hải Thành đang nhiều việc, mà Hoàng Thiên Bá chưa có trợ thủ đắc lực”.
Quan Thập Điền gật đầu: “Vâng, tôi rõ rồi”.
Sau đó, ông ta ngoảnh sang nhìn đệ tử của mình: “Chủ nhân, người định xử lý đệ tử của tôi thế nào?”
Ngô Bình: “Đệ tử của ông thì ông tự xử, nhưng tôi phải nhắc ông một điều, tên này làm việc thiếu suy nghĩ, sớm muộn cũng bị người khác giết thôi”.
Quan Thập Điền thở dài nói: “Là do thuộc hạ dạy dỗ không nghiêm”.
Quan Thập Điền đi tới cạnh Đinh Hoả rồi nói: “Đinh Hoả, sau này con hãy đi theo giúp việc cho chủ nhân”.
Đinh Hoả vừa tức vừa ngạc nhiên: “Sư phụ, sao người lại như vậy? Người là Thiên Huyễn Lão Nhân cơ mà!”
Quan Thập Điền: “Chủ nhân mạnh hơn ta nhiều, được đi theo và phục vujcho người là phúc phận của ta. Đinh Hoả, con hãy nghe lời sư phụ, kiểu gì cũng có tiền đồ tươi sáng. Còn không thì ta không giữ con nữa, con muốn đi đâu thì đi. Từ nay về sau, chúng ta chấm dứt quan hệ sư đồ”.
Ngô Bình vung tay một cái, Đinh Hoả đã cử động trở lại, hắn đứng dậy rồi hết nhìn Ngô Bình lại quay sang Quan Thập Điền.
Hắn thoáng do dự rồi thở dài một hơi, sau đó quỳ xuống nói với Ngô Bình: “Tham kiến chủ nhân”.
Ngô Bình cười lạnh: “Nếu không nể mặt sư phụ anh thì tôi không thèm nhận loại ngu xuẩn như anh đâu”.
Đinh Hoả cúi xuống không dám phản bác.
Ngô Bình nói tiếp: “Thôi được rồi, sau này hãy làm tài xế cho tôi”.
Đinh Hoả: “Vâng thưa chủ nhân”.
Thu phục hai thầy trò Quan Thập Điền xong, Ngô Bình dẫn họ đến