Tông Nguyên: “Thí chủ, cậu đã qua được cửa ải của tôi. Bây giờ, cậu có thể lên La Hán Đường. Theo luật thì La Hán Đường sẽ cử năm trưởng lão cho cậu chọn lấy hai người để khiêu chiến. Nếu cậu có thể đánh bại họ thì được quyền tuỳ ý chọn tất cả võ học của La Hán Đường, nhưng không được mang ra ngoài”.
Ngô Bình không hứng thú với vụ khiêu chiến này, nhưng anh rất ngứa mắt với đại hoà thượng Viên Thâm nên hỏi: “Có Viên Thâm trong số đó không?”
Tông Nguyên đáp: “Có”.
Advertisement
Ngô Bình cười nói: “Tôi sẽ khiêu chiến ông ta đầu tiên”.
Tông Nguyên cau mày rồi nói: “Thí chủ, cậu đã luyện thành Thần Quỷ Trường Vực, lại là đại tông sư, đúng là có cơ hội đánh bại sư thúc Viên Thâm thật. Nhưng cậu cũng có thể bị ông ấy giết tại trận ấy nên hãy suy nghĩ cho kỹ”.
Advertisement
Ngô Bình nói: “Cảm ơn ông đã nhắc nhở, nhưng tôi đã quyết rồi”.
Dứt lời, anh quay người đi tiếp.
Tông Nguyên thở dài rồi nói với Tông Huy: “Sư đệ, hay đi theo cậu ta. Nhỡ sư thúc Viên Thâm ra đòn sát thủ thì sư đệ hãy xin cho cậu ta. Nhớ phải tuân thủ quy tắc”.
Tông Huy gật đầu: “Vâng”.
Tông Huy đuổi theo Ngô Bình rồi nói: “Sư đệ, tôi khuyên cậu đừng đến La Hán Đường vội”.
Ngô Bình hỏi: “Tại sao?”
Tông Huy: “Theo quy định của chùa Đại Thiền, sau khi đánh lên La Hán Đường, cần phải có một người đức cao vọng trọng trên giang hồ làm chứng”.
Ngô Bình: “Lằng nhằng thế à?”
Tông Huy: “Sư đệ, tôi không biết tình hình cô gái cậu kể thế nào, nhưng cậu hãy về chỗ tôi nghỉ ngơi đã, để tôi hỏi thăm giúp cậu, sau đó kể lại cho cậu được không?”
Ngô Bình ngẫm nghĩ, thấy cứ đánh đấm vô tội vã cũng vô ích nên gật đầu: “Được, phiền ông”.
Tông Huy mời Ngô Bình đến một căn nhà cách đó không xa, trước cửa nhà trồng rất nhiều hoa cỏ, trong nhà rất đơn sơ, chỉ có một cái bàn, một cái ghế và một cái giường.
Tông Huy mời Ngô Bình ngồi xuống, sau đó sai một chú tiểu đi pha trà. Sau đó, ông ấy vội vã đi hỏi thăm tin tức về Mộ Dung Kiều cho Ngô Bình ngay.
Lúc này, chú tiểu mang trà nước cho Ngô Bình đã chạy ngay đến La Hán Đường, sau đó tìm một đại hoà thượng để bẩm báo, mà đại hoà thượng ấy lại chính là Viên Thâm.
“Trưởng lão, nguy rồi, có người vượt qua năm cửa ải, chuẩn bị đánh đến La Hán Đường rồi ạ”, chú tiểu bẩm báo.
Viên Thâm ngạc nhiên: “Cái gì? Đánh bại cả Tông Nguyên luôn ư?”
Chú tiểu gật đầu: “Vâng, người đó đang ở nhà của đại sư Tông Huy”.
Viên Thâm đi qua đi lại rồi cau mày nói: “Tu vi của tân này đã cao vậy rồi ư? Không được, gần 200 năm nay không có ai đến được La Hán Đường rồi, nhỡ để cậu ta đánh đến đây thì chúng ta sẽ mất hết thể diện, chỉ có cậu ta là vang danh thiên hạ thôi”.
Ông ta suy nghĩ một lát rồi gọi chú tiểu tới gần, thì thầm: “Hãy lừa cậu ta đến động Vạn Phật!”
Chú tiểu hoảng hốt nói: “Trưởng lão, động Vạn Phật toàn các lão tăng bị tẩu