Anh đi một vòng rồi quay lại, nhìn thấy Đường Băng Vân và Đường Thái Canh đều đang chờ mình.
Đường Thái Canh cầm mấy hộp ngọc trên tay, bên trong đựng dược liệu.
Đường Băng Vân: “Chồng, phần lớn dược liệu cần để luyện Hài Linh Đan đã thu thập đủ rồi, chỉ là vẫn còn thiếu Tử Linh Tiên Thảo và Chu Quả”.
Advertisement
Ngô Bình hiện có rất nhiều dược liệu, anh nói: “Không sao, anh có hai loại đó”.
Anh liếc nhìn dược liệu, thấy không có vấn đề gì thì nói: “Tối nay anh sẽ luyện Hài Linh Đan”.
Advertisement
Đường Thái Canh vui mừng, chắp tay nói: “Ngô Bình, vất vả cho cậu rồi”.
“Canh Tổ không cần khách sáo”.
Ngô Bình tiễn Đường Thái Canh đi, sau đó quay về phòng ngủ một giấc. Trước khi ngủ, Đường Băng Vân còn giúp anh mát xa vai và chân, anh ngủ say rồi mà cô ấy vẫn không thể rời đi vì anh phải gối đầu lên đôi chân dài của cô ấy thì mới ngon giấc. Nước dãi Ngô Bình chảy đầy chân cô ấy. Đường Băng Vân không biết làm sao, chỉ có thể chốc chốc lại giúp anh lau nước dãi.
Lúc anh thức giấc, trăng đã lên cao.
Anh chuẩn bị qua loa rồi bắt đầu luyện Hài Linh Đan. Quá trình luyện đan không quá khó khăn, chỉ mất hai tiếng đồng hồ mà thôi. Lúc lò đan được mở ra, một đốm sáng bay ra. Anh tóm lấy nó, hai tay thay đổi đan quyết, đốm sáng lập tức phân thành ba luồng sáng rồi ngưng tụ thành ba viên đan dược, đó là Hài Linh Đan mà Đường Thái Canh luôn mơ ước.
Anh liếc nhìn rồi mỉm cười, nói: “Đan Thành nhị phẩm, cũng được”.
Đường Băng Vân nhảy cẫng lên, nói: “Em đưa qua cho Canh Tổ ngay”.
Ngô Bình gật đầu: “Ừm, đi đi”.
Anh lấy ra một viên đan dược, bỏ vào trong bình, đưa cho Đường Băng Vân.
Ngô Bình nhìn theo bóng lưng Đường Băng Vân, ánh mắt thoáng nét u buồn, anh hạ giọng nói: “Băng Vân, dù có phải đi ngược lẽ trời anh cũng phải bảo vệ em bình an vô sự”.
Anh từng bói toán cho Đường Băng Vân, tuổi thọ của cô ấy còn không quá ba năm. Trong ba năm, cô ấy sẽ chết trong đau khổ, hiện giờ anh cũng không tìm ra cách phá giải điều này, trong lòng cảm thấy cực kỳ lo lắng.
“Chủ nhân, sao thế?”, Thần Chiếu đi đến, khẽ hỏi.
Ngô Bình lắc đầu: “Không có gì. Thần Chiếu, ông không cần ở lại đây, ông tu hành ở Địa Tiên Giới lâu rồi, chắc cũng không ít bạn, ông có thể qua lại thăm họ”.
Thần Chiếu: “Ừ, vậy mấy ngày nay tôi ra ngoài chơi nhé”.
Không lâu sau, Đường Băng Vân trở về, cô ấy vui mừng nói: “Canh Tổ đã uống Hài Linh đan, có thể thành công hay không thì phải chờ đến tối nay”.
Ngô Bình ôm lấy cô ấy: “Yên tâm đi, đan dược do anh luyện ra chắc chắn thành công”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!