Ông cụ Triệu rất vui mừng, liền nói: "Tốt quá, lát nữa tôi sẽ gọi điện cho họ để bọn họ tới đây, vừa hay chúng tôi cũng được hội tụ".
Thấy tinh thần của bố phấn chấn như vậy, Triệu Chính Tiên cũng hứng khởi vô cùng.
Ông ta liền tự mình đưa trà cho Ngô Bình, vẻ mặt vô cùng hài lòng: "Thần y Ngô, cậu đã vất vả rồi!"
Ngô Bình nhận lấy tách trà, vừa định uống thì có một người đi vào, vẻ mặt người đó vô cùng chán nản: "Anh cả, hôm nay e là thần y Vạn không thể tới được".
Advertisement
Triệu Chính Tiên cười lạnh: "Không đến thì thôi! Em hãy đến đây đi, đây là thần y Ngô, cậu ấy giỏi y thuật hơn thần y Vạn gấp trăm lần!"
Người này là con thứ tư của ông cụ Triệu, tên là Triệu Chính Lệnh, phó bộ trưởng Bộ Trị an.
Ông ta vội vàng hỏi rõ tình hình, sau khi biết được bản lĩnh của Ngô Bình thì vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cảm ơn không thôi.
Ngô Bình rất tò mò về thần y kia, liền hỏi: "Thần y Vạn là ai vậy?"
Triệu Chính Tiên nói: "Chính là Vạn Phùng Xuân của Giang Bắc".
Ngô Bình đã từng nghe nói tên Vạn Phùng Xuân, người này được mệnh danh là dùng một cây kim đã quyết định được sinh tử, thần y nổi tiếng của năm tỉnh phía Nam.
Từ Quý Phi từng kể câu chuyện của người này cho anh nghe.
Vạn Phùng Xuân rất am hiểu dùng kim châm, còn là tông sư cảnh giới Thần.
Địa vị của ông ta ở Giang Bắc còn cao hơn cả địa vị của Chu Phật Sinh ở tỉnh K.
Sau một hồi nói chuyện phiếm, Ngô Bình biết Triệu Chính Tiên cũng là quan chức cấp cao, được xưng là Triệu Thiếu Các.
Triệu Chính Lệnh là phó bộ trưởng Bộ Trị an, được xưng là Triệu Thiếu Tế.
Ngoài ra thì con trai thứ hai của ông cụ Triệu tên Triệu Chính Tiêu, con trai thứ ba Triệu Chính Hành còn là thượng tướng.
Chẳng bao lâu sau, thuốc Ngô Bình cần và cả cây nhân sâm sáu trăm năm đã được đưa đến, anh đích thân nấu thuốc cho ông cụ Triệu uống.
Sau khi uống bát thuốc, ông cụ thấy toàn thân nóng bừng, thoải mái hơn nhiều, chẳng bao lâu sau còn xuống được giường.
Sau khi thuốc hoàn toàn phát huy tác dụng, mặt mày ông cụ hồng hào cứ như trẻ hơn mười tuổi.
Ngô Bình nói với Triệu Chính Tiên: "Tôi mới chỉ dùng một phần mười cây nhân sâm kia.
Chín phần còn lại đủ dùng chín lần, cách ba ngày dùng một lần.
Sau khi dùng hết cây nhân sâm này thì ông cụ sẽ khỏe lại hoàn toàn".
Mấy anh em Triệu Chính Tiên cúi đầu thật sâu với Ngô Bình: "Cảm ơn thần Y Ngô!"
Ngô Bình nói: "Không cần cảm ơn, anh Từ mời tôi đến đây thì đương nhiên tôi phải dốc toàn sức".
Từ Bá Nhân vội cười nói: "Tôi lo lắng cho bệnh tình của ông cụ nên chỉ đành nhờ cậu Ngô, ha ha, khi nào tôi sẽ mời cậu ấy uống rượu".
Triệu Chính Tiên cũng cười nói: "Bá Nhân, nhà họ Triệu chúng tôi sẽ khi nhớ ơn tình của ông".
Từ Bá Nhân vội vàng nói đây là điều mình nên làm.
Một lúc sau thì mấy người Từ Bá Nhân tạm biệt ra về.
Ra khỏi nhà họ Triệu, Từ Bá Nhân nói: "Cậu Ngô, hôm nay vô cùng cảm ơn cậu.
Tôi không ngờ sẽ thuận lợi đến vậy".
Kế hoạch trước đó của ông ấy là chỉ đến để cho họ quen mặt, để lại ấn tượng tốt thôi.
Nhưng không ngờ y thuật của Ngô Bình lại giỏi đến vậy, còn chữa khỏi cho ông cụ!
Ngô Bình nói: "Anh Từ không cần khách sáo".
Từ Thúc Khiêm cười nói: "Anh cả, cậu Ngô chữa bệnh cho Bạch Tử Quy thì người ta đưa hai mươi triệu tệ tiền khám, anh định đưa bao nhiêu".
Từ Bá Nhân bật cười: "Anh không có hai mươi triệu tệ, bảo cậu ba đưa hộ anh đi".
Ngô Bình vội nói: "Là người một nhà cả, tiền khám bệnh thì khỏi đi".
Từ Bá Nhân nói: "Vậy cảm ơn cậu! Tôi không nói mấy câu khách sáo nữa, sau này nếu cậu có gì cần tôi thì cứ nhờ thoải mái".