Các tăng nhân người Đông Doanh nhăn mặt, vốn họ đến đây tỉ thí nghĩ là sẽ thắng chắc và mưu đồ chiếm Vô Tự Ngọc Bích. Ai dè, sự xuất hiện của Ngô Bình đã phá tan kế hoạch của họ, ngoài ra còn khiến họ thiệt hại nghiêm trọng.
Hồng Đức sa sầm mặt nói: “Chúng tôi nhận thua luôn”, có ba vòng thi, nhưng Tomoyo là người mạnh nhất của bọn họ đã thua thì những người khác không thể thắng được.
Advertisement
Quang Tuệ nói: “Thiện tai, đại sư Hồng Đức, cho tôi xin viên Thiên Tâm Châu”.
Advertisement
Hồng Đức vô cùng tiếc nuối, Thiên Tâm Châu là bảo vật của Đông Doanh. Lão ta mang nó ra để thoả thuận vốn để chùa Đại Thiền tâm phục khẩu phục dùng Vô Tự Ngọc Bích để trao đổi. Giờ thì hay rồi, tự lấy đá đập xuống chân mình.
Dù tiếc đến mấy thì cũng phải tuân thụ giao ước, một tăng nhân Đông Doanh đưa một chiếc hộp gỗ tinh xảo cho Quang Tuệ.
Quang Tuệ không nhìn mà đưa cho Ngô Bình luôn, sau đó nói: “Tịch Minh, của con đấy”.
Ngô Bình cười nói: “Cảm ơn sư phụ!”
Hồng Đức lên tiếng: “Thiền sư Quang Tuệ, lần này chúng tôi đến chỉ để giao lưu Phật pháp. Mấy ngày qua, chúng tôi đã làm phiền quý chùa rồi nên tối nay xin phép về Đông Doanh luôn”.
Ngô Bình nghe thấy họ định chuồn thì cảm thấy rất coi thường, biết ngay đám này đã sợ hãi.
Quang Tuệ mong còn chẳng được nên nói ngay: “Cũng được, lần này chùa chúng tôi tiếp đón chưa chu đáo, lần sau các vị sang chơi, chắc chắn chúng tôi sẽ tiếp đón chu toàn hơn”.
Nhóm Hồng Đức khi đi hoành tráng, khi về tả tơi. Các tăng nhân của chùa Đại Thiền thì như mở cờ trong bụng, ai nấy đều coi Ngô Bình như một vị anh hùng.
Tối đó có một bữa tiệc dành cho các vị cao tăng của chùa Đại Thiền, họ đều đến cảm ơn Ngô Bình.
Nhìn thấy các hoà thượng vô vị này, Ngô Bình chỉ uống vài chén rượu rồi về phòng nghỉ luôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!