Từ Khắc Mẫn biết Ngô Bình là cao thủ cảnh giới Khí, có năng lực giải quyết chuyện này liền gật đầu, hỏi: "Có cần thông báo với chú ba một tiếng không?"
Ngô Bình phất tay: "Không cần, tôi có thể tự giải quyết".
Advertisement
Sau khi dặn dò mấy câu, anh liền gọi tài xế của Lý Quảng Long để người đó dẫn đường đến cổng trường tiểu học của Tiểu Long.
Tài xế của Ngô Bình không quá già, khoảng năm mươi tuổi, là một quân nhân về hưu, ông ta đã lái xe cho nhà họ Lý được mười lăm năm.
Ngô Bình bảo ông ta dừng xe ở vị trí xảy ra chuyện, sau đó hỏi: "Xe của đối phương vừa nãy đỗ ở đâu?"
Tài xế chỉ vào vườn hoa phía bên phải ở phía trước, nói: "Ở chỗ đó, là một chiếc MPV đã được tu sửa và cải trang.
Nó tăng tốc rất nhanh, tôi không thể đuổi theo được".
Ngô Bình tới cạnh vườn hoa rồi nhìn xuống đất.
Nhãn lực của anh mạnh hơn người bình thường mấy trăm lần, quả nhiên đã nhìn thấy hai hàng vệt bánh xe rất mờ.
Vì đây là đường nhựa, vệt xe lại còn mờ nên gần như không thể phát hiện, nhưng Ngô Bình lại có thể nhìn thấy.
Anh thậm chí có thể nhìn rõ hoa văn trên bánh xe và phán đoán hướng đi của chiếc xe.
Anh nói với tài xế: "Lái xe đi".
Sau đó anh lên xe, tiến về phía trước theo vệt bánh xe để lại.
Tài xế thấy rất lạ, bởi Ngô Bình cứ nhìn chằm chằm dưới đất, rõ ràng ông ta không phát hiện ra gì cả.
Sau khi tới đường chính, vết xe bị vô số chiếc xe chồng lên, càng khó phân biệt hơn.
Nhưng Ngô Bình lại phát hiện chiếc xe này có một vấn đề, là cứ cách mười mấy mét nó sẽ rơi xuống vài giọt dầu, mà những vệt dầu này vẫn chưa hoàn toàn khô, đó chính là dấu hiệu rõ ràng nhất.
Cứ thế nhờ vào vết dầu và ánh mắt siêu phàm, anh bảo tài xế quẹo trái rẽ phải.
Nửa tiếng sau, xe đi đến trước một con ngõ nhỏ.
Con ngõ này rất cũ nát, chỉ vừa cho một chiếc xe đi qua.
Nhà cửa bên cạnh đang được tiến hành dỡ bỏ, phần lớn nhà đều bỏ trống.
Ngô Bình xuống xe rồi bảo tài xế đợi bên ngoài ngõ, anh chắp hai tay đi vào trong.
Vì đang dỡ bỏ nên nơi này không có camera, cực ít người, đôi khi sẽ có vài chiếc xe điện phóng qua.
Vết xe trên mặt đất vô cùng rõ ràng, bởi chỉ có mỗi chiếc xe đó đi qua đây.
Anh nhìn vệt xe, rẽ ba lần rồi tới một con ngõ cụt.
Ở tận cùng ngõ chỉ có một căn nhà duy nhất.
Đây là một khu đại viện, cánh cổng to đóng chặt.
Anh đi đến trước cổng, chỉ nhẹ nhàng nhún người đã nhảy lên cổng.
Khi nhìn xuống, anh thấy chiếc xe MPV đó đang đỗ trong sân.
Phía đối diện là một dãy nhà thấp hai tầng có mười căn phòng.
Tầng một có tiếng động, còn tầng hai vô cùng yên lặng.
Anh giẫm lên đầu tường, lặng lẽ tới gần.
Tay anh bò men theo mép tường, sau đó nhảy lên tầng hai.
Tầng hai không có người, chẳng có đồ đạc gì, ngay cả cửa sổ cũng bị dỡ mất.
Lúc này anh mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật ra nhìn xuống dưới thì thấy Tiểu Long đang ngồi xổm ở góc tường, trên cổ bị xích lại, đầu dây xích cố định trên tường.
Ở chỗ không xa có bốn tên đàn ông đang đánh bài.
Chúng hút thuốc khiến căn phòng đầy khói thuốc, Tiểu Long ho sặc sụa không ngừng.
Thấy Tiểu Long không sao anh liền thở phào.
Anh nhắn tin cho Lý Quảng Long nói đã tìm được Tiểu Long, cậu bé vẫn an toàn.