Chuyên tâm tu luyện hơn mười ba năm, khí chất của anh đã thay đổi rất nhiều, càng thêm trầm ổn. Hơn nữa trải qua lần tu luyện này, thánh tâm của anh cũng gần như viên mãn.
“Bây giờ có thể tu luyện Như Lai Thần Công rồi”, anh quyết định rèn sắt khi còn nóng, tu luyện Như Lai Thần Công luôn.
Advertisement
Như Lai Thần Công có tất cả mười tầng, mỗi tầng đều giao thoa với nhau. Kim Cương Bất Hoại Thần Công, Bát Nhã Thiền Công, Như Lai Thần Chưởng mà trước đây Ngô Bình tu luyện đều là một phần nhỏ của Như Lai Thần Công.
Chẳng hạn như ba tầng đầu tiên của Như Lai Thần Công chủ yếu là Kim Cương Bất Hoại Thần Công, tầng thứ tư là Bát Nhã Thiền Công, tầng thứ bảy là Như Lai Thần Chưởng.
Advertisement
Trước kia Ngô Bình tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công, bây giờ tu luyện ba tầng đầu tiên một cách thuần thục. Không đến nửa tiếng sau đã luyện xong tầng thứ nhất của Như Lai Thần Công.
Thần Công tầng thứ nhất này chủ yếu là luyện hình, luyện hình thành công rồi thì là luyện lực tầng thứ hai, trong đó liên quan đến các lực kỹ, sau khi tu luyện thì sức mạnh có thể lên đến vô tận, bốn lượng đẩy nghìn cân, trường lực vân vân.
Ngô Bình phải mất một tiếng đồng hồ mới luyện xong tầng thứ hai của Như Lai Thần Công, sau đó mất hai tiếng ở tầng thứ ba.
Như Lai Thần Công tầng thứ ba là bí thuật Phật Môn, ngôn ngữ khó có thể giải thích được các loại thần bí trong đó.
Luyện xong tầng thứ ba Như Lai Thần Công thì trời đã tối, Ngô Bình ngồi yên một chỗ suy ngẫm, sắp xếp lại Kim Cương Bất Hoại Thần Công một lần nữa.
Có ba tầng đầu tiên của Như Lai Thần Công làm nền, Kim Cương Bất Hoại Thần Công mới này không chỉ dễ tu luyện hơn mà uy lực cũng tăng lên gấp bội, trong đó có rất nhiều huyền bí và bí ẩn mà nguyên bản không hề có.
Lúc ăn sáng, có người gõ cửa nói: “Thiếu tôn, bên ngoài có một người tên là Uông Hán Sinh muốn gặp”.
Ngô Bình bình thản nói: “Tôi không có thời gian, bảo ông ta đợi ở ngoài đi”.
“Vâng”, người đó ra ngoài.
Trương Lệ nghe nói Uông Hán Sinh đến thì nói: “Tiểu Bình, con định làm thế nào?”
Ngô Bình: “Năm đó ông ta đối xử với ông ngoại thế nào, con sẽ trả lại gấp đôi”.
Ngô Bình hoàn toàn mặc kệ không để tâm đến Uông Hán Sinh, dùng xong bữa sáng, anh đưa bố mẹ và Ngô Mi rời khỏi khách sạn Đường Hoàng Đại.
Về đến nhà Trương Lệ nói lại chuyện của Uông Hán Sinh cho ông ngoại, nghe xong vẻ mặt ông ngoại trở nên phức tạp, một hồi lâu vẫn không lên tiếng.
Ngô Bình nói: “Ông ngoại, cháu đã nói nhất định sẽ giúp ông trút giận”.
Ông ngoại thở dài rồi gật đầu. Năm đó bị Uông Hán Sinh đe dọa lợi dụng, ông cụ đã kiềm nén nhẫn nhịn cả đời, bây giờ cháu ngoại muốn trút giận cho mình, dĩ nhiên ông cụ không từ chối.
Sau đó Ngô Bình đi đến trụ sở Thiên Long để huấn luyện hai mươi long vệ. Mấy ngày nay long vệ đã hấp thụ hoàn toàn thuốc biến đổi gen, thể chất của họ được tăng lên rất nhanh.
Chỉ riêng sức chiến đấu, thực lực của mỗi long