Ngô Bình nhìn viên đan dược lơ lửng trên lòng bàn tay thì chau mày, nói: “Trước đó thời gian dược liệu ở trong lò đan quá lâu, khiến phẩm chất của đan dược không cao, chỉ có thể đạt đến cấp ba”.
Văn Thánh cầm lấy viên đan dược, nhìn thử, ngửi thử rồi thốt lên: “Là Cửu Lôi Kiếp Đan, thành công rồi”.
Advertisement
Mấy ông bà lão chuyền tay nhau quan sát Cửu Lôi Kiếp Đan, vẻ mặt ai cũng kích động.
Công Tôn Thiện Tài nhìn Ngô Bình chằm chằm rồi nói với người bên cạnh: “Mau mời điện chủ đến”.
Advertisement
Sau đó ông ta cười hehe, nói: “Thầy Ngô, không biết cậu có hứng thú gia nhập Thục Sơn Trường Sinh điện của tôi không?”
Ngô Bình: “Chuyện này để sau hội bảng Nhân Tiên rồi tôi suy nghĩ”.
Công Tôn Thiện Tài phất tay: “Không, không, chúng tôi không phải muốn nhận cậu làm đệ tử mà là long trọng mời cậu về làm trưởng lão của Trường Sinh điện chúng tôi”.
Ngô Bình ngây ra, mời mình về làm trưởng lão của Trường Sinh điện hả?
Công Tôn Thiện Tài lại nói: “Thầy luyện đan Ngô, mặc dù Trường Sinh điện của tôi không phải là môn phái mạnh nhất của Thục Sơn kiếm phái nhưng chắc chắn là phái được tôn trọng nhất. Dù là kiếm phủ thì cũng phải tạo quan hệ tốt với chúng tôi, vì bọn họ cũng trông mong đan dược từ Trường Sinh điện. Phải rồi, những đệ tử xinh đẹp của Thanh Liên Điện cũng thích đến Trường Sinh điện của chúng tôi chơi nhất, đến nhõng nhẽo, xin mấy viên đan dược để uống”.
Ngô Bình thầm nghĩ cái gì thế không biết, lại muốn dùng mỹ nhân kế sao?
Văn Thánh: “Trưởng lão của Trường Sinh điện làm bao nhiêu hưởng bấy nhiêu, luyện đan càng nhiều thì được lợi càng cao. Hơn nữa, linh dược của khu thống trị Thục Sơn kiếm phái đều do Trường Sinh điện chúng ta chi phối.
Đường Băng Vân đã động lòng từ lâu, cô ấy thúc nhẹ cánh tay Ngô Bình, thì thầm: “Ông xã, suy nghĩ thử đi”.
Ngô Bình tằng hắng, nói: “Trưởng lão Văn, trưởng lão Công Tôn, kế hoạch ban đầu của tôi là vào top mười của bảng Nhân Tiên, sau đó trở thành đệ tử Thục Sơn”.
Văn Thánh cười: “Chuyện này không hề mâu thuẫn. Cậu có thể vừa là đệ tử của đỉnh nào đó, vừa là trưởng lão của Trường Sinh điện ta”.
Ngô Bình ngây ra: “Thế cũng được sao?”
Công Tôn Thiện Tài nói: “Đương nhiên là được rồi, trong Trường Sinh điện có cả khối người cùng lúc có hai thân phận, vì Trường Sinh điện là phái duy nhất không câu nệ chuyện có hai thân phận.
Ngô Bình nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy việc làm trưởng lão không bị thiệt, anh hỏi: “Không biết trở thành trưởng lão của Trường Sinh điện thì có thể có được bao nhiêu tài nguyên?”
Văn Thánh mỉm cười, nói: “Trưởng lão của Trường Sinh điện thì tu vi nhất định phải đạt đến cảnh giới Địa Tiên. Bây giờ tu vi của cậu vẫn còn thấp, vì vậy thân phận tạm thời chỉ có thể là một thầy luyện đan. Có điều cậu yên tâm, chúng tôi sẽ để cậu được hưởng đãi ngộ của trưởng lão. Hơn nữa, mỗi lò đan cậu luyện thành sẽ được trả công hậu hĩnh”.
Ngô Bình: “Vậy sao? Trả bao nhiêu?”