Kỷ Nhược Phi đáp: “Nói chính xác hơn, giết đủ một triệu tà ma sẽ nhận được một pháp chỉ, có được một suất vào môn phái hạng nhất trong Tiên Giới”
Ngô Bình hỏi: “Trong lịch sử, đã có bao nhiêu thần tướng lấy được suất này rồi?”
Kỷ Nhược Phi lắc đầu: “Không có ai cả. Một thần tướng muốn giết chết một triệu tà ma thì phải chiến đấu ít nhất một trăm trận. Sống sót sau một trăm chiến dịch còn khó hơn việc tu luyện thành Thiên Tiên”.
Advertisement
Ngô Bình cau mày: “Vậy là trong lịch sử đã có rất nhiều thần tướng mất mạng?”
Kỷ Nhược Phi nói: “‘Không hẳn, có người chết, có người giải ngũ sớm”.
Advertisement
Ngô Bình hơi đau đầu: “Kim Huyền Bạch sẽ không bảo tôi giết một triệu tà ma cho ông ấy đấy chứ?”
Kỷ Nhược Phi cười bảo: “Làm sao có thể. Tối đa một tháng, Kim Huyền Bạch sẽ trở lại đảo Thanh Long”.
Ngô Bình tò mò: “Không phải ông ấy đắc tội Thánh nhân sao?”
Kỷ Nhược Phi nhẹ nhàng đáp: “Thánh nhân chẳng qua là kẻ mạnh có tu vi cao siêu một chút thôi, nhưng thế giới này, vẫn còn những người mạnh hơn Thánh nhân”.
Ngô Bình nói: “Nên thực chất Kim Huyền Bạch không sợ Thánh nhân”.
“Tám đại thần tướng, đứng sau mỗi người đều có rất nhiều thế lực lớn mạnh, Thánh nhân kia cũng không dễ đắc tội. À, anh là tả thần tướng, có nghĩa anh sẽ là người đầu tiên kế thừa vị trí thần tướng. Sau khi Kim Huyền Bạch chết hoặc giải ngũ, anh sẽ tự động trở thành thần tướng tiếp theo”.
Ngô Bình không ngạc nhiên. Anh đã biết chuyện này từ lâu, bèn hỏi: “Bên cạnh cô cũng có tả thần tướng nhỉ?”
Kỷ Nhược Phi nói: “Các thần tướng thông thường đều bổ nhiệm tả thần tướng. Là tả thần tướng, anh sẽ có được rất nhiều, đồng thời cũng mất đi một số thứ. Ví dụ như sau này ở Viêm Long, anh có thể sẽ bị chèn ép bởi thế lực của phe Thánh nhân”.
Ngô Bình hỏi: “Thực lực của Thánh nhân rất mạnh à?”
Kỷ Nhược Phi đáp: “Người này có lai lịch bí ẩn, năng lực cao minh, trăm năm nay đã đào tạo được rất nhiều cao thủ. Những cao thủ này đã hình thành nên một tập đoàn lợi ích lớn mạnh. Bây giờ anh theo phe Kim Huyền Bạch, tôi dám khẳng định, không đến một tháng, anh sẽ phải nhường lại vị trí Long chủ”.
Ngô Bình cau mày. Anh đã đầu tư vào Thiên Long nhiều như vậy mà muốn anh nhường ư, đừng mơ!
Kỷ Nhược Phi nói: “Thật ra làm Long chủ hay không cũng không có nhiều ý nghĩa với anh. Tôi đề nghị anh ít hoạt động ở Viêm Long, tốt nhất là chuyên tâm tu hành ở Địa Tiên Giới”.
Ngô Bình thấy rất lạ: “Ý của cô là Viêm Long còn nguy hiểm hơn cả nơi kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu như Địa Tiên Giới?”
Kỷ Nhược Phi nói: “Dĩ nhiên. Viêm Long còn rất nhiều đại cao thủ ẩn dật, đặc biệt là ẩn tộc. Một khi gặp phải bọn họ thì tuyệt đối đừng xung đột”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!