Ngô Bình: “Thậm chí họ có thể đoán được lý do tại sao Vân Thị đột nhiên lại dám làm vậy. Họ sẽ nghĩ đến khả năng lão tổ đang hồi phục, Nếu anh là người nhà họ Tiêu, anh sẽ cử cao thủ đến ám sát lão tổ. Nếu Châu Vân không có lão tổ thì đó chính là giang sơn mà họ Tiêu muốn”.
Vân Phi Dương trầm ngâm một lát rồi nói: “Anh bạn trẻ, tôi có một cách kéo dài thời gian, nhưng chưa có người giúp tôi thực hiện việc này”.
Advertisement
Ngô Bình chớp mắt, hỏi: “Lão tổ thử nói xem”.
Vân Phi Dương: “Cho một người đóng giả làm Liễu Thiên Lang – cậu chủ của Thanh Đồng thế gia ở Tiên giới. Người này từng tới Thái Thanh Tiên Cảnh vài lần, cũng có rất nhiều người biết cậu ta. Nếu có cậu ta ở đây thì nhà họ Tiêu sẽ tạm thời chưa dám làm loạn”.
Advertisement
Ngô Bình chớp chớp mắt: “Lão tổ muốn tìm người đóng giả Liễu Thiên Lang rồi tới nhà họ Tiêu cướp dâu?”
Vân Phi Dương gật đầu: “Không sai, chính là cướp dâu!”
Ngô Bình: “Liễu Thiên Lang này có gì đặc biệt vậy?”
Vân Phi Dương đáp: “Liễu Thiên Lang này là người nhà Thanh Đồng của Tiên giới. Cậu ta tư chất rất tốt, mặc dù hiện giờ chỉ là Nhân tiên nhưng đi bước nào chắc bước đó, giờ đã là Võ quân. Cậu ta chiến tích lẫy lừng, từng giết được cả Chân quân. Ngoài ra, sư tôn của cậu ta là một Võ Thiên Tiên, mạnh kinh hoàng”.
Nghe tới đây Ngô Bình đã hiểu vì sao Vân Phi Dương bảo anh đóng giả Liễu Thiên Lương này. Anh nói: “Lão tổ, tu vi thì không vấn đề gì nhưng cậu ta miệng ngang mũi dọc ra sao tôi chưa từng được thấy”.
Vân Phi Dương cười đáp: “Anh bạn trẻ, thế là cậu đồng ý giúp Vân Thị rồi phải không?”
Ngô Bình: “Vân Tịch là bạn gái tôi nên giúp là việc đương nhiên”.
Vân Phi Dương mừng rỡ đáp: “Được!”
Lão tổ phất tay một cái, trước mắt Ngô Bình lập tức hiện ra hình ảnh một người thanh niên. Người này trạc tuổi Ngô Bình, thậm chí là còn trẻ hơn một chút.
Người này gương mặt đẹp như ngọc tạc, mắt trái có hai con ngươi. Cậu ta mặc một chiếc áo choàng màu vàng và xanh lam, thắt lưng đeo một miếng ngọc bội Tử Long. Giữa hai lông mày nồng đậm sát khí khiến người khác sợ hãi khi nhìn vào.
Ngô Bình ngắm nghía một lúc rồi nói: “Quần áo và ngọc bội này phải làm riêng. Còn những thứ khác tôi đều hơn cậu ta”.
Không phải là Ngô Bình tự kiêu nhưng nếu luận về năng lực thì anh không thua bất cứ ai có cùng tu vi, kể cả đối phương có là thiên tài của Tiên giới đi nữa!
Vân Phi Dương cười đáp: “Được, tôi sẽ sai người làm ngay. Vân Tịch, giờ lão tổ sẽ làm chủ cho con. Đợi ta hồi phục tu vi rồi sẽ ghép đôi cho con và Ngô Bình”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!