Anh nghe người ta nói, Ấn Tộc là khó đối phó nhất, nếu ai đắc tội với bọn họ, thì những người này, cho dù chuyển thế cả trăm lần cũng phải tìm được kẻ thù, sau đó báo thù.
Anh giết người của đối phương, đồng nghĩa đã đắc tội với người của tộc này, vì vậy không thể để lại hậu họa, hoặc là hóa giải, hoặc là định đoạt sống chết!
Thôn Tiểu Dương chỉ có hơn ba trăm hộ dân, người trẻ đều ra ngoài làm thuê, những người ở lại chỉ có người già và trẻ nhỏ.
Advertisement
Ở phía tây của thôn có một cửa hàng rèn, chủ tiệm trông có vẻ bốn mươi, đang giúp người ta sửa lại cuốc, đột nhiên, trước cửa tối sầm, có người đi vào.
Ông ta không ngẩng đầu, chỉ nói: “Lấy gì sao?”
Advertisement
Người đến là Ngô Bình, anh nhìn quanh trái phải, nói: “Không ngờ lại làm một thợ rèn đấy. Đồng bọn của anh không giết được tôi, đã bị tôi giết rồi”.
Nghe thấy câu này, vẻ mặt thợ rèn lập tức thay đổi, cầm lấy một cây búa, chầm chầm quay người nhìn Ngô Bình, nói: “Cậu giết chết người rồi, tại sao còn đến tìm tôi?”
Ngô Bình thản nhiên nói: “Tôi nghe nói Ẩn Tộc các người có thù ắt báo, cho dù luân hồi chuyển thế mười lần thì cũng phải giết chết kẻ địch, không biết có phải thật không?”
Thợ rèn cười lạnh: “Không sai! Giết chết anh trai của tôi, dù lên trời xuống đất, chúng tôi cũng phải giết được cậu! Sau đó giày vò cả đời, khiến cậu sống được, chết cũng chẳng xong!”
Ngô Bình hỏi: “Không thể hòa giải?”
Thợ rèn: “Không thể! Trừ phi anh giết chết ba người chúng tôi!”
Không biết từ lúc nào, bên ngoài cửa lại có hai người đến, đều là tuổi trung niên, một là thợ xây, một là đồ tể. Ba người vây quanh Ngô Bình.
Ngô Bình phát hiện, trên người ba người này đều có pháp thân, xem ra tu vi kiếp trước của bọn họ đều rất mạnh.
Anh khẽ thở dài, nói: “Vốn dĩ tôi không muốn giết người”.
Đồ tể kia cao lớn thô kệch, ông ta lạnh lùng nói: “Bốn anh em chúng tôi ba lần luân hồi đều là anh em ruột. Tình nghĩa anh em ba đời, chúng tôi nhất định phải báo thù cho anh ấy!”
Ngô Bình nói: “Các người không còn cơ hội luân hồi rồi, hôm nay các người đều sẽ chết”.
Nói rồi, quanh người anh bộc phát ra sát ý kinh khủng.
“Giết!”
Đồ tể tay cầm con dao sắc bén, trên lưỡi đao ánh lên huyết quang, đâm một đao về phía Ngô Bình. Tuy ông ta chưa khôi phục tu vi, nhưng dù sao cũng có sức mạnh pháp thân, chuyển động nhanh như chớp.
Búa của thợ rèn cũng đã đánh về phía Ngô Bình, búa ánh ra sát quang, sau đó bóng búa ánh tím đánh mạnh về phía đầu của Ngô Bình!
“Ầm!”
Võ hồn Ngô Bình chấn động, toàn thân tê liệt, búa lại có tác dụng khiến người ta mê mụi! Nhưng sức mạnh kinh người trong thân thể anh thoáng chốc đã đẩy lùi cảm giác mê mụi kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!