Sức mạnh của huyết mạch mạnh mẽ chảy trong cơ thể anh định hình lại vóc dáng của anh, dáng người anh trở nên cao hơn, cơ bắp hơi phình ra và xương anh trở nên chắc khỏe hơn.
Sự thay đổi kéo dài trong vài giờ, sức mạnh của huyết mạch đã sinh ra một phép thần thông, Định Thân Thuật!
Advertisement
Huyết mạch của anh không chỉ ẩn chứa một loại phép thần thông, Định Thân Thuật được khai phá đầu tiên, là phép thần thông thiên bẩm.
Khi sinh vật tiến hóa đủ mạnh thì sẽ có cơ hội kích hoạt thần thông thiên bẩm, khi xưa Lý Dư hóa thuồng luồng đã kích phát thần thông, con người đương nhiên cũng có thần thông, như Ngô Bình bây giờ vâyn. Điều này cho thấy rằng cơ thể của anh đã biến đổi giống như cá chép hóa rồng!
Advertisement
Khắp người anh tản ra một luồng khí tức vương giả, tuy cũng không quá rõ ràng. Khí tức này thuộc về khí tức của Nhân Vương, anh chỉ cách cấp thứ bảy cảnh giới Nhân Vương một bước!
Dược lão cảm thán: "Không ngờ đời này ta có thể nhìn thấy Nhân Vương!"
Ngô Bình cười nói: "Dược lão, người cũng biết Nhân Vương sao?"
Dược lão gật đầu: "Ở thời hồng hoang, con người ban đầu rất yếu. Sau thời gian dài chiến đấu với nhiều nguy hiểm và kẻ thù tự nhiên, những thủ lĩnh mạnh mẽ thường sẽ được sinh ra để lãnh đạo bộ tộc ngày càng lớn mạnh. Họ mạnh mẽ và có thể tay không chiến đấu với yêu thú thời hồng hoang, chém giết yêu ma, hàng phục quỷ quái, được xưng là Nhân Vương!"
Ngô Bình: "Nói như vậy, đệ tử vẫn có chút khác biệt so với Nhân Vương thời hồng hoang".
Dược lão nói: "Đương nhiên. Cậu là một người tu hành, vì vậy sức mạnh của cậu phải càng hệ thống và càng hiệu quả. Theo lý thuyết, cậu phải mạnh hơn so với các Nhân Vương thời hồng hoang. Ở thời hồng hoang, một bộ lạc hàng triệu người, cứ cách ba trăm năm mới xuất hiện một Nhân Vương".
Ngô Bình: "Xem ra lúc đó con người vẫn chưa có được phương pháp tu luyện".
Dược lão gật đầu: "Phải. Thời đó rất nguy hiểm và phức tạp, có các chủng tộc mạnh mẽ khác nhau sinh sống. Nhân loại đã dần dần học được cách tu hành trong cuộc đấu tranh chống lại các chủng tộc. Có người tu tiên, có người tu tà hay tu thần, họ theo các con đường khác nhau".
Ngô Bình: "Khi nào đệ tử mạnh lên nhất định sẽ đến thăm hồng hoang!"
Dược lão: "Hiện tại hồng hoang đã khác xa thời kỳ viễn cổ, ở nơi đó thành lập nhiều vương triều và những giáo phái tối cao, đều là những sự tồn tại mạnh mẽ vô cùng".
Ngô Bình cười nói: "Dược lão, hình như người rất quen thuộc với hồng hoang?"
Dược lão thản nhiên nói: "Ta từng ở nơi đó. Được rồi, lão phu sẽ không lãng phí thời gian của cậu nữa".
Ngô Bình cười nói: "Dược lão, đệ tử đi hái thêm chút thuốc".
Anh liền thu thập hơn trăm loại dược liệu, cất toàn bộ vào trong dược đỉnh, chuẩn bị sau này luyện chế một ít đan dược.