Nghe Tiểu Nguỵ nói thế, hai người còn lại cuối cùng cũng thở phào. Người kia cười bảo: “Cậu nói vậy thì tôi yên tâm rồi!”
“Các người đang nói về tôi sao?”
Bỗng nhiên có một giọng nói lạ vang lên phía sau bọn họ.
Advertisement
Cả ba cả kinh, đồng loạt nhảy dựng lên với vẻ mặt hoảng sợ.
Không biết tự khi nào, đã có ba người lạ mặt đứng ở gần đó, gồm một nam và hai nữ. Ba người này chính là Ngô Bình, Long Thanh Khâm và Nhậm San San.
Advertisement
Nhậm San San phẫn nộ nhìn ba người bọn họ: “Tại sao các người phải hãm hại tôi?”
Người đàn ông đầu trọc là người bình tĩnh đầu tiên, vừa nhìn Ngô Bình vừa nói: “Đây là Long chủ Ngô phải không? Chuyện lúc trước, tôi rất xin lỗi…”
“Rắc!”
Ngô Bình tung ra một cú đấm. Đầu của người đàn ông đầu trọc lập tức bị đấm vỡ nát như quả dưa hấu, dịch não văng ra khắp mặt của hai người còn lại.
Cả hai sợ đến mức cứng còng người, không dám động đậy, ngay cả hô hấp cũng ngưng trệ.
Ngô Bình đi đến bên cạnh “Tiểu Nguỵ” nọ: “Là cậu đã đưa San San đến thôn Minh?”
“Tiểu Nguỵ” tái mặt, lắp bắp nói: “Xin… xin lỗi…”
Ngô Bình bảo: “Cho cậu năm phút để giải thích rõ ràng từ đầu đến cuối. Nếu không nói rõ, tôi đánh chết cậu!”
Đầu óc của tên Tiểu Nguỵ này nảy số rất nhanh, lập tức kể rõ mọi chuyện.
Hoá ra ba người này đều là thuộc hạ của Đông Hải Long Vương Lương Thiên Cốt, một trong tám ông trùm Viêm Long. Lương Thiên Cốt nhận được tin mật rằng, hòn đảo mà nhà họ Nhậm mua sẽ trở thành mảnh đất lành động thiên trong tương lai. Vì vậy, Lương Thiên Cốt đã ra lệnh cho ba người họ nhất định phải giành được hòn đảo này.
Tuy nhiên, Nhậm Thiên Thắng kiên quyết từ chối bán hòn đảo nên cả ba đã quyết định dùng thủ đoạn. Họ thành lập một công ty năng lượng mới, sau đó thu hút nhà họ Nhậm đầu tư vào đó, nhân cơ hội này tiếp xúc với Nhậm Thiên Thắng và Nhậm San San.
Kế hoạch của họ là nắm giữ cổ phần của nhà họ Nhậm thông qua việc hoán đổi cổ phiếu. Sau đó, họ sẽ diệt trừ Nhậm San San và những kẻ chống lưng của cô ấy, cuối cùng khống chế Nhậm Thiên Thắng và nuốt chửng sản nghiệp nhà họ Nhậm.
Như vậy, họ không chỉ lấy được của cải nhà họ Nhậm mà còn giành được hòn đảo, một công đôi việc.
Ngoài ra, mục đích chính của việc đưa Nhậm San San đến thôn Minh là dụ Ngô Bình đến đó. Theo kế hoạch của họ, Ngô Bình một khi đã vào thôn Minh thì không có khả năng sống sót trở ra. Nhưng họ không ngờ Ngô Bình chẳng những không chết mà còn bình yên quay về, sau đó thì tìm đến bọn họ!
Nghe Tiểu Nguỵ kể xong, Ngô Bình híp mắt lại.
Anh từng nghe đến tám ông trùm. Nghe nói mấy người này đều chiếm cứ một vùng riêng, thế lực rất mạnh, những người như Hoàng Thiên Bá vốn chẳng thể so sánh với họ.