Nhân viên phục vụ cười đáp: “Dĩ nhiên là có, mời anh theo tôi!”
Ngô Bình và Long Thanh Khâm đi theo người phục vụ xuống tầng dưới, ở đây toàn là sòng bạc. Hơn nữa còn có rất nhiều hình thức bài bạc ở đây, có cược quyền anh, chọi gà, cả cược tiền nữa.
Điều khiến Ngô Bình bất ngờ là thứ mà họ cược không phải là tiền bình thường mà là tiền bùa, thậm chí là tiền báu!
Advertisement
Long Thanh Khâm hỏi: “Đến đây làm gì thế, không đi tìm Long Vương sao?”
Ngô Bình cười bảo: “Cô không nhìn thấy tiền bùa à? Cược vài ván đi, để Long Vương chủ động tìm chúng ta”.
Advertisement
Long Thanh Khâm không nói gì nữa, đi theo Ngô Bình đến một bàn đánh bài.
Mấy người này đang chơi bài xì tố, trong đó có một tu sĩ đã thua rất nhiều, trán đẫm mồ hôi lạnh. Ở ván cuối cùng, người đó đã thua sạch thẻ đánh bạc, tổng cộng thua hơn một trăm tiền bùa, đã không còn tiền để thua nữa.
Người đó cứ ngồi thẫn thờ, muốn chơi tiếp, tiếc là chẳng còn tiền.
Người bên cạnh lạnh lùng bảo: “Còn chơi nữa không? Không chơi thì đi đi!”
Ngô Bình vỗ vai người đó, cười bảo: “Anh bạn à, hay là nghỉ ngơi một lát đi, để tôi”.
Người đó nhìn Ngô Bình một cái rồi khẽ thở dài, ủ rũ rời chỗ.
Ngô Bình ngồi xuống, mấy người trên bàn đều liếc nhìn anh.
Người đối diện hỏi: “Biết luật chưa?”
Ngô Bình đáp: “Anh có thể nói cho tôi biết”.
Đối phương nói: “Không được sử dụng pháp thuật để gian lận, nếu không sẽ bị giết ngay tại chỗ! Phải sử dụng thần niệm, bảo vệ bài của mình, tránh để người khác nhìn trộm. Anh cũng không được nhìn trộm bài của người khác”.
Một người khác bảo: “Ở đây dùng tinh tệ thay thẻ đánh bạc, một tiền bùa có thể đổi một nghìn tinh tệ”.
Ngô Bình mỉm cười, lấy ra một túi tinh tệ đặt ở trên bàn, chí ít cũng phải mấy chục nghìn.
Mọi người thấy anh là người giàu có, bèn đồng loạt gật gù, ván cược bắt đầu.
Trong ván bài đầu tiên, Ngô Bình lấy phải bài xấu. Anh dùng năng lực nhìn thấu vạn vật, nhận thấy bài của những người khác cũng rất bình thường, thế là đập ngay mười nghìn tinh tệ vào.
Cuối cùng chỉ có một người theo anh, mà bài của người này lại không bằng anh. Nhưng người này rất táo bạo, khí thế hừng hực, dáng vẻ như nắm chắc phần thắng vậy.
Ngô Bình bèn đẩy một túi tinh tệ vào, cười nói: “Tôi cược hết. Anh còn muốn theo không?”
Người này ngồi đối diện Ngô Bình, vốn rất quyết đoán, thấy Ngô Bình tự tin hơn cả mình bèn quả quyết không theo nữa.
Ngô Bình cười bảo: “Ngại quá”. Rồi anh vẫy tay, gom hơn mười nghìn tinh tệ trên bàn đến trước mặt. Số tinh tệ này xếp thành từng chồng.