Ngô Bình đặt một viên đan dược vào tay Trần Đạo Huyền: “Căn cơ của cha nuôi rất vững chắc, uống đan này vào hẳn sẽ thăng cấp suôn sẻ”.
Trần Đạo Huyền vừa vui mừng vừa có chút âu lo: “Khi đột phá cảnh giới Âm Dương dễ gọi âm phong dương hoả đến, nhẹ thì tàn phế, nặng thì mất mạng. Nếu không có người hộ pháp, e là sẽ rất nguy hiểm”.
Ngô Bình cười nói: “Cha nuôi đừng lo. Bên cạnh con có cao thủ hộ pháp cho cha nuôi, hơn nữa, vẫn còn có con kia mà”.
Advertisement
Thấy Ngô Bình tự tin như vậy, Trần Đạo Huyền mới yên tâm nuốt đan dược rồi thăng cấp ở nhà Ngô Bình.
Advertisement
Âm Dương Tạo Hoá Đan mà Ngô Bình luyện chế là đan dược đế phẩm, hiệu quả tuyệt vời, giúp Trần Đạo Huyền đột phá rất an toàn, không gặp âm phong lẫn dương hoả, bình yên bình yên vô sự đột phá lên cảnh giới Âm Dương.
Đột phá chỉ mất ba giờ. Một khi đột phá sẽ giải phóng một luồng khí tức rất kỳ diệu, kinh động đến các tu sĩ trong phạm vi vài nghìn dặm.
Một số người nhạy cảm lập tức biết được có ai đó vừa thăng lên cảnh giới Âm Dương!
Ngô Bình lập tức lấy ra mười viên Nguyên Anh Đan, một nghìn viên Sinh Mệnh Đan cho Trần Đạo Huyền uống vào để tu hành vững vàng.
Anh cũng không rảnh rỗi, mấy ngày nay không ra ngoài, chuyên tâm nghiên cứu những gì mình thu hoạch được ở Long Hổ Tiên Cảnh.
Những thứ anh học được từ các thiên kiêu của Long Hổ Tiên Cảnh đã dẫn dắt anh rất nhiều trong con đường tìm tòi của mình. Bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ chính thức nghiên cứu truyền thừa vu đạo.
Vu đạo có bản chất là dùng cơ thể giao tiếp với quỷ thần trời đất, lấy được nguồn năng lượng mạnh mẽ và sử dụng nó cho mình. Vì vậy, thể chất của vu thường vượt xa tu sĩ tiên đạo.
Vì nghiên cứu vu đạo, anh đã tiến vào trạng thái ngộ đạo hoàn toàn, và giải phóng nhân cách tối thượng. Một cách chậm rãi, anh tổng hợp và phân tích con đường tu hành mà mình đã biết như tiên điện Thiên Võ, truyền thừa Chân Võ, Thanh Đế Kinh, Âm Dương giáo, Cực Lạc Phật Thổ, cố gắng tìm ra một con đường phù hợp hơn với mình.
Điều này hiển nhiên rất khó. Anh vất vả lĩnh hội hơn mười ngày, tuy rằng có tiến bộ nhưng vẫn không tìm ra đầu mối.
Sau hơn mười ngày, Trần Đạo Huyền đã tu hành ổn định nên quay về Địa Tiên Giới. Hồng Lăng hiếm khi được ra ngoài, vui vẻ du ngoạn khắp nơi.
Hôm nay, anh chuẩn bị ra ngoài thư giãn, bèn đến ngoại viện Thục Sơn trước. Đến ngoại viện, anh nhìn thấy vô số đình đài lầu các, lầu quỳnh điện ngọc.
Vừa đến nơi, anh đã thấy Lỗ Mộc Trực nhanh chóng ra đón tiếp, cười nói: “Cậu Lý, nơi này về cơ bản đã hoàn thành, hai ba ngày nữa là có thể dọn vào ở”.
Ngô Bình gật đầu lia lịa: “Cảm ơn ông Lỗ”. Nói đoạn, anh đưa một phần đan dược cho Lỗ Mộc Trực.
Lỗ Mộc Trực cả mừng, cất đan dược vào rồi bảo: “Cậu còn cần gì cứ việc dặn dò nhé”.
Ngô Bình đáp: “Đã rất ổn rồi”.
Anh lập tức tìm Hồng Lăng, bảo cô ấy về Địa Tiên Giới một chuyến, gọi toàn bộ người tham gia xây dựng ngoại viện đến nơi này.