Vạn Hồng Khai và Vạn Hồng Uy cúi thấp đầu xuống, không dám nói gì.
Đổng Hối Xuyên mắng xong thì nói: “Tông chủ, Vạn Hồng Uy là đệ tử của tôi, còn Hồng Khai thì là đệ tử của Ngưu trưởng lão, chúng tôi chẳng dễ gì mới thu nhận được đệ tử, mong tông chủ nương tay tha cho họ lần này”.
Ngô Bình không nói gì, anh muốn xem La Thiên Tướng có quyền uy hay không.
Advertisement
La Thiên Tướng vung tay lên, nguyên thần của Vạn Hồng Uy lập tức nổ tung, chưa kịp kêu tiếng nào đã biến thành tro bụi.
Đổng Hối Xuyên kinh hãi: “Tông chủ”.
Advertisement
La Thiên Tướng lạnh lùng nói: “Hôm nay nó dám giết đệ tử của tôi thì mai nó sẽ giết tôi! Đổng Hối Xuyên, nếu người nó muốn giết là tôi thì ông có xin tha cho nó không?”
Trán Đổng Hối Xuyên mướt mồ hôi lạnh, ông ta cúi xuống nói: “Thuộc hạ biết lỗi rồi, lẽ ra không nên xin tha cho họ”.
La Thiên Tướng: “Ông dạy đệ tử không nghiêm, tạm thời bị cách chức thượng trưởng lão”.
Đổng Hối Xuyên không dám cãi lý mà nói: “Vâng”.
Hình ảnh ủa Đổng Hối Xuyên biến mất, La Thiên Tướng nhìn Vạn Hồng Khai đang sợ hết hồn rồi hỏi: “Có cần nhờ sư phụ cậu xin cho nữa không?”
Vạn Hồng Khai run rẩy nói: “Xin tông chủ tha mạng! Chỉ cần tông chủ nương tay, đệ tử sẽ nói cho tông chủ biết một bí mật”.
La Thiên Tướng cười lạnh: “Cậu không có tư cách ra điều kiện với tôi, nói bí mật ấy ra ngay, biết đâu lại có cơ hội sống. Còn không thì sẽ chết luôn”.
Vạn Hồng Khai vội nói: “Vân, đệ tử nói ạ! Cách đây không lâu, sư phụ của đệ tử đã đi gặp Chu Vân Thiên, Chu Vân Thiên đã truyền cho người Cửu Thiên Kiếm Kinh”.
La Thiên Tướng nghe xong thì vẫn bình tĩnh hỏi: “Ngoài ra, sư phụ cậu còn gặp ai không?”
Vạn Hồng Khai: “Hình như còn có Đổng Hối Xuyên trưởng lão nữa ạ”.
La Thiên Tướng: “Ừm, tôi biết rồi”.
Dứt lời, ông ta vung tay lên, pháp thân của Vạn Hồng Khai cũng nổ tung rồi hoá thành tro bụi giống em trai gã.
Ngô Bình: “Sư phụ, xem ra Chu Vân Thiên này đang đào góc tường của Thiên Địa Kiếm Tông”.
La Thiên Tướng thở dài nói: “Họ luôn ngấm ngầm thông đồng với nhau, ta không thèm nói ra thôi”.
Ngô Bình: “Sư phụ định làm thế nào?”
La Thiên Tướng: “Thiên Địa Kiếm Quyết kém hơn Cửu Thiên Kiếm Kinh một chút, hơn càng về sau khoảng cách mà Chu Vân Thiên kéo ra càng lớn”.
Ngô Bình trầm mặc một lát rồi nói: “Sư phụ, ngày xưa sư tổ lĩnh ngộ Thiên Cực Kiếm Kinh có để lại ghi chép gì không ạ?”
La Thiên Tướng: “Có chứ”.
Ông ta giật mình nói: “Con muốn xem Thiên Cực Kiếm Kinh à?”
Ngô Bình gật đầu: “Xem xong, khéo con có thể tìm ra điểm thiếu sót ạ”.