"Thế mà lại là một vị Tiên y!", cậu chủ Hải lau mồ hôi hột, nhanh chóng chuồn.
Đúng lúc này, một vị Thiên Tiên vừa được Ngô Bình chữa trị xong bước ra, lúc nhìn thấy cậu chủ Hải thì ông ta lạnh lùng nói: "Thứ khốn kiếp, cậu Ngô là người mày có thể ức hiếp à? Biến thành chó cho tao! Cả đời ăn phân!"
Thiên Tiên là sự tồn tại có thể thay trắng đổi đen, lời vừa dứt, cậu chủ Hải kia kêu lên một tiếng đau đớn rồi lăn một vòng, sau đó thật sự biến thành một con chó ghẻ!
Advertisement
Con chó này hoảng loạn, sủa một tiếng rồi quay đầu chạy ra ngoài, vị Thiên Tiên kia cười khoái chí rồi nghênh ngang rời đi.
Trong phòng khám, Ngô Bình thấy Liễu Y Y tới, nói: "Y Y, sau này e ở lại chỗ anh giúp đỡ đi".
Liễu Y Y cười hỏi: "Vậy được không ạ?"
Advertisement
Ngô Bình: "Được chứ, để lát anh nói với viện trưởng".
Lúc này, có người đi vào phòng khám, Ngô Bình ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một cô gái quen thuộc, chính là Tô Phi.
Mắt anh sáng lên, cười hỏi: "Tô Phi, sao cậu lại đến đây?"
Tô Phi mỉm cười: "Mình nghe nói bệnh viện trực thuộc đại học Vân Kinh có một bác sĩ rất giỏi, tên là Ngô Bình. Mình biết là cậu nên tới thăm".
Vân Đỉnh và Vân Kinh rất gần nhau, lái xe tới chỉ mất một hai tiếng đồng hồ. Trước đây lúc trời đất thay đổi, Ngô Bình cũng từng báo cho Tô Phi biết để chú ý an toàn, còn phái vài người tới bảo vệ cô ấy.
Lúc nói chuyện, Ngô Bình phát hiện trên đầu Tô Phi xuất hiện một đoá sen vàng, có ánh sáng đỏ vòng quanh, trong ánh sáng đỏ này có hàng tỷ phù văn, số phù văn này ngưng tụ thành hình tượng chân long và phượng hoàng.
Anh ngẩn người, từ bao giờ vận khí của Tô Phi trở nên mạnh mẽ thế này?
Tô Phi: "Tan làm mình có chuyện muốn nói với cậu".
Ngô Bình nhìn thời gian, cũng đã sắp đến năm giờ rồi, anh đứng lên nói: "Hôm nay tan làm rồi, mọi người mai lại đến nhé".
Bệnh nhân nghe vậy cũng không dám nói gì, chỉ chia nhau ra về.
Anh mời Tô Phi tới phòng nghỉ, cười hỏi: "Chuyện gì mà thần bí vậy?"
Tô Phi nhìn anh nói: "Cảm ơn trước đây cậu đã chăm sóc mình, mình phải rời khỏi đây một khoảng thời gian".
Ngô Bình động tâm niệm, anh quan sát Tô Phi, thấy bây giờ cô ấy rất lạ, thần niệm của mình lại không cảm nhận được cô ấy. Hơn nữa, trong cơ thể của cô ấy có một luồng năng lượng rất kỳ lạ, đến khả năng nhìn thấu vạn vật của anh cũng không nhìn thấu được nguồn năng lượng này!
"Tô Phi, cậu... cậu làm sao vậy?"
Tô Phi cười nói: "Mình vốn là tu sĩ của Hoang Cổ Giới, chạy trốn kẻ địch nên mới lánh nạn ở đây. Tô Phi lúc trước mà cậu gặp là một hoá thân của mình, bây giờ mới là bản thể của mình".
Ngô Bình khá bất ngờ: "Đến cả mình cũng không nhìn thấu được tu vi của cậu, rốt cuộc cậu ở cảnh giới nào?"
Tô Phi đáp: "Hoang Đế, cũng gần gần như Đại La sơ kỳ của các cậu".
Ngô Bình trợn tròn mắt: "Đại La sơ kỳ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!