Đứa trẻ nhân sâm này còn quý hơn ngựa linh chi và người linh chi nhiều. Ngô Bình từng có được rất nhiều loại nhân sâm, nhưng đứa trẻ nhân sâm như vậy thì chưa từng được thấy.
Đứa trẻ chớp mắt nhìn anh, hỏi: Tôi là Dược Đồng Mục Vũ, anh muốn có được truyền thừa của gia chủ nhà tôi sao?"
Ngô Bình chắp tay đáp: "Tại hạ Ngô Bình hân hạnh được gặp Dược Đồng Mục Vũ".
Advertisement
Đứa trẻ gật đầu đáp: "Được, vậy đi theo tôi".
Nói rồi, đứa trẻ nhảy chân sáo đi đằng trước, nhưng tốc độ cực nhanh còn Ngô Bình vội vã theo sát đằng sau.
Advertisement
Đi được một đoạn thì đằng trước mặt họ là một đại điện được tạc bằng đá. Cửa điện đang mở. Khi vào trong điện, Ngô Bình phát hiện ra ba lò luyện đan, tất cả đều là lò luyện thần chất lượng rất tốt. Cửa lò đều đóng kín, có nghĩa bên trong đang luyện thứ gì đó.
Mục Vũ nói: "Ba lò luyện này bên trong đang luyện đan nhưng chưa luyện xong. Truyền thừa của gia chủ tôi đều nằm trong ba lô đan đang luyện này. Còn học được bao nhiêu thì phải xem tư chất của cậu".
Ngô Bình hỏi: "Xin hỏi quý gia chủ là vị nào vậy?"
Mục Vũ đáp: "Gia chủ nhà tôi là Dược Tổ, việc ông ấy giỏi nhất thực ra là trồng và nuôi dưỡng dược liệu. Trong động tiên này có không ít bảo dược và thần dược quý giá, còn có một ít đan dược mà Dược Tổ luyện thành. Nếu cậu có thể nhận được truyền thừa của chủ nhân thì có thể sở hữu cái động tiên này".
Ngô Bình kinh ngạc: "Thì ra là Dược Tổ, tại hạ đã ngưỡng mộ từ lâu. Nhưng không biết Dược Tổ giờ đang ở đâu?"
Mục Vũ thở dài đáp: "Chủ nhân bị Đại Thiên Tôn của Tiên Giới trấn áp, muốn ông ấy ở đó phục vụ cho Tiên Đình nhưng chủ nhân tôi cao ngạo như vậy, làm gì có chuyện ông ấy đồng ý?"
Ngô Bình: "Nói vậy, Dược Tổ vẫn đang bị nhốt ở Tiên Đình?"
Mục Vũ gật đầu đáp: "Đúng vậy, đã rất nhiều năm rồi. Có điều hình như gia chủ của tôi sớm đã có linh cảm nên mấy trăm năm trước đã tạo nên cái động tiên này, còn nói phải đào tạo truyền nhân".
Ngô Bình tò mò hỏi: "Động tiên này bí mật như vậy, có lẽ cũng không nhiều người tới nhỉ?"
Mục Vũ đáp: "Gia chủ nhà tôi đã dùng pháp chỉ để những người có tư chất tốt ở gần đây đều tới được đây. Cậu có thể tới đây cũng là do pháp chỉ của chủ nhân".
Ngô Bình như thể ngẫm nghĩ gì đó, anh hỏi: "Tôi thấy hình như còn hai cánh cửa nữa, cửa đó là gì vậy?"
Mục Vũ: "Gia chủ của tôi có hai người bạn già, họ là Vu Tổ và Huyết Tổ".
Ngô Bình trợn mắt kinh ngạc: "Vu Tổ và Huyết Tổ?"
Mục Vũ: "Đúng đó, Vu Tổ hiểu rõ muốn thành công trên con đường Vu Đạo thì không thể không dùng tới đan dược bổ trợ. Huyết Tổ cũng tương tự, cho nên họ đã hợp nhất truyền thừa của mình với truyền thừa của Dược Tổ. Nếu cậu có được truyền thừa của Dược Tổ thì cũng sẽ có được truyền thừa của Vu Tổ và Huyết Tổ".
Ngô Bình gật đầu, sau đó bước tới bên cạnh một lò luyện. Đầu tiên anh mở mắt thấu thị quan sát một lát thì phát hiện ra loại đan dược trong lò đang ở giai đoạn đầu của Đan Biến.
Đan Biến là giai đoạn quan trọng nhất trong luyện đan, cần phải kết hợp các thành phần có công hiệu của dược liệu theo một trình tự phù hợp thì mới đạt được kết quả mong muốn.