Chương 330
Ngô Bình đáp: “Dĩ nhiên là vẫn chưa. Cậu cần tiếp tục châm cứu hai lần nữa. Tôi sẽ viết đơn thuốc, cậu uống liên tục trong một tháng, có lẽ sẽ khỏi hẳn”.
Âu Lực vội gật đầu: “Được được, mọi chuyện đều nghe theo lời bác sĩ Ngô”.
Cùng lúc đó, tại buổi tuyển chọn, ban tổ chức đột nhiên thông báo tạm dừng, năm vị giám khảo được gọi vào hậu trường.
Trong phòng nghỉ, Vệ Thanh Ảnh trưng vẻ mặt lạnh như băng. Năm vị giám khảo nhìn thấy cô ấy đều kinh ngạc vô cùng. Sao sếp lại xuất hiện ở đây chứ? Tuy là ban giám khảo, nhưng thực chất họ đều là những nghệ sĩ đã hết thời trực thuộc truyền thông Sơn Hải.
Vệ Thanh Ảnh lạnh lùng cất lời: “Trong số năm người, ai đã nhận tiền của thí sinh thì bước ra đây!”
Lời vừa thốt ra, đã có đến bốn trên năm người hoảng sợ và biến sắc. Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, không ai dám bước ra.
Vệ Thanh Ảnh lạnh nhạt nói: “Không dám?”
Cô ấy gật đầu, nói tiếp: “Thế thì tôi đành giao chuyện này cho pháp luật xử lý. Các người nhận hối lộ thì không chỉ trả giá bằng danh dự mà còn phải chịu trách nhiệm hình sự!”
Bốn người kia thất kinh, không dám nghĩ gì nữa, vội vàng lên tiếng: “Xin sếp bỏ qua cho chúng tôi một lần”.
Vệ Thanh Ảnh đập bàn, giận dữ quát: “Bốn người không biết xấu hổ ư? Năm nào tôi cũng trả tiền lương cả triệu bạc để nuôi mấy người, bấy nhiêu vẫn không đủ để tiêu xài sao?”
Bốn người đều cúi đầu, không dám lên tiếng.
Vệ Thanh Ảnh hỏi: “Ai trong số các người đã nói Lâm Băng Tiên có gương mặt giống hồ ly tinh?”
Một người phụ nữ trong số họ biến sắc, run rẩy nói: “Là tôi, thưa sếp”.
Vệ Thanh Ảnh cười khẩy: “Cô cút được rồi!”
Bà ta đã lớn tuổi, hết thời lâu lắm rồi, kiếm sống nhờ vào cái cây to là công ty truyền thông Sơn Hải này. Nghe đối phương muốn đuổi mình, bà ta trợn trắng mắt rồi ngất đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!