Chương 336
Nhưng anh đã phát hiện ra một điểm kỳ lạ của bức hoạ này.
Anh quan sát thêm một lúc rồi nói: “Hay! Là tác phẩm của Từ Vị, đồ tốt”.
Sau đó, anh hỏi người đàn ông: “Ông có bao nhiêu bức như thế này?”
Người đàn ông bình thản đáp: “Đây chỉ là một trong các món đồ cổ mà tôi có thôi”.
“Thật không?”, Ngô Bình gật đầu: “Đồ tốt thế này có càng nhiều càng tốt”.
Người đàn ông cười nói: “Tôi cứ để bức này ở đây trước, hôm khác tôi sẽ mang thứ khác tới sau”.
Dứt lời, ông ta đứng dậy ra về, Đường Minh Huy tiễn ra tận cổng.
Người đó vừa đi, Ngô Bình đã mở bức thư pháp ra, sau đó gỡ cái máy nghe lén bé xíu ra. Anh ra hiệu cho Đường Minh Huy giữ im lặng, sau đó quan sát một lúc rồi để nó về vị trí cũ.
Tiếp đến, anh gọi Đường Minh Huy và Đường Tử Di sang một phòng khác rồi cười lạnh nói: “Bọn này không tốt đẹp gì đâu, chắc định gây bất lợi cho nhà họ Đường”.
Đường Minh Huy hiếu kỳ hỏi: “Họ muốn gì? Định lừa chúng ta ư?”
Ngô Bình lắc đầu: “Không đơn giản vậy đâu”.
Đường Tử Di suy nghĩ rồi nói: “Họ đặt máy nghe lén chắc muốn nghe suy nghĩ của chúng ta, chẳng lẽ liên quan đến nhà họ Dương?”
Ngô Bình cau mày rồi gọi cho Đinh Thượng Hiền, sau đó kể lại mọi chuyện rồi hỏi: “Chuyện này có liên quan gì đến ông không?”
Đinh Thượng Hiền vội nói: “Cậu Ngô, Đinh Thượng Hiền tôi thề là không dính dáng gì tới chuyện này cả”.
Ngô Bình: “Vậy nhờ ông điều tra giúp tôi được không?”
Đinh Thượng Hiền cười khổ nói: “Được, cùng lắm là nửa tiếng nữa, tôi sẽ trả lời cậu”,
Ngô Bình ngắt máy xong, Đường Tử Di hỏi: “Không phải họ thì là ai nhỉ?”
Ngô Bình hỏi cô ấy: “Cô bảo có bạn giới thiệu đúng không, bạn nào thế?”
Đường Tử Di: “Bạn thân của em”.
Ngô Bình: “Sao cô ấy biết những người đó?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!