Chương 541
Gương mặt thanh tú Bạch Băng lộ vẻ khó tin. Cô ấy lẩm bẩm: “Sao lại thế!”
Ngô Bình đáp: “Cô giáo Bạch à, không sao nữa rồi. Mình đã giải bùa giúp cậu. Sau này La Tử Thông cũng không dám tìm cậu nữa”.
Bạch Băng vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, mắt đột nhiên đỏ hoe: “Cảm ơn cậu, Ngô Bình. Nếu không nhờ cậu, mình…”
Ngô Bình đáp: “Cậu không cần khách sáo với mình. Để mình gọi các bạn vào. Mọi người trò chuyện tiếp”.
Anh ra ngoài, gọi tất cả vào phòng. Rồi mọi người phát hiện, dường như Bạch Băng đã khác xa lúc nãy. Vừa rồi Bạch Băng rất lạnh nhạt với mọi người, chẳng nói chuyện cùng ai cả, giờ thì vui vẻ nói cười, tựa như đã quay về dáng vẻ ngày xưa.
“Các bạn đều đến đủ rồi, vậy chúng mình bắt đầu thôi”, Bạch Băng cười nói.
Mọi người đều vỗ tay rồi ngồi vào chỗ, Ngô Bình thì ngồi ở chỗ ban nãy của La Tử Thông.
“Cô giáo Bạch này, bây giờ cậu vẫn đang dạy học chứ?”
Bạch Băng lắc đầu: “Từ chức nửa năm rồi. Giờ mình đang ở nhà, thi thoảng viết sách”.
Ngô Bình cười bảo: “Mình nhớ ngày trước cậu từng xuất bản thơ và tản văn, viết cực kỳ hay”.
Bạch Băng cười đáp: “Hay gì đâu, viết bừa thôi. Giờ mình đang sáng tác một quyển tiểu thuyết, hiện vẫn chưa xuất bản”.
Ngô Bình nói: “Thế thì mình chắc chắn phải xin đọc kiệt tác của cậu rồi”.
Ngồi bên cạnh, Thôi Hưng Khải do dự một hồi mới lên tiếng: “Ngô Bình à, thật ra cô giáo Bạch bị ép từ chức, vì…”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!