Đến học viện, Ngô Bình liên lạc với Trương Tỉnh và Điền Mỹ Mỹ, hai người không quan tâm gì đã chạy đến gặp Ngô Bình. Lúc trước khi ở Thượng Cổ Thánh Địa, Ngô Bình không chỉ cứu mạng của bọn họ, mà còn cho bọn họ cơ hội rất lớn. Đến bây giờ, hai người họ đã trở thành học viên chủ chốt của học viện Hoàng Gia.
Nói thế nào thì Ngô Bình cũng là thành viên của học: viện Hoàng Gia, vì vậy ban ngày đi loanh quanh khắp nơi, phá lệ lần đầu đến lớp học.
Cậu vốn dĩ không có hứng thú đi học, nhưng nghe Trương Tỉnh nói, hôm nay đứng lớp là một nữ luyện đan sư có danh tiếng rất lớn ở Tiên Giới, tuổi còn trẻ mà đã danh chấn thiên hạ, được rất nhiều nam tu theo đuổi, chuyện này cũng khiến Ngô Bình cảm thấy hiếu kỳ, nên cậu mới lên lớp với mấy người Trương Tỉnh.
Phòng học không có bao nhiêu người, tính cả mấy. người Ngô Bình thì tổng cộng có mười mấy người. Đây là yêu cầu của nữ luyện đan sư kia yêu cầu, cô ấy nghĩ rằng bản thân không quản được quá nhiều học sinh, vì vậy nên đã giới hạn chỉ tối đa mười lăm học sinh mỗi lớp học.
Vốn dĩ, đi học lớp này thì cần phải xin, nhưng Ngô Bình là nhân vật nổi danh, cậu chỉ nói với Mộng San một tiếng thì lập tức có được cơ hội nghe giảng rồi.
Sở dĩ học viện đưa lớp đan dược vào là vì sau này học viên không tránh được việc phải mua đan dược, dược liệu, vì vậy những kiến thức căn bản về đan dược, thảo dược cũng rất quan trọng.
Ngô Bình vừa đến phòng học, các học viên đều nhìn với những ánh mắt phức tạp, có ngưỡng mộ, mà cũng có ghen ty.
Trương Tỉnh và Ngô Bình ngồi ở vị trí phía sau.
Cậu vừa ngồi xuống, thì một người đàn ông ngồi ở hàng đầu bỗng đứng dậy đi đến, người này trông rất cao lớn, hai vai rộng hơn người thường rất nhiều, khí thế quanh người uy nghiêm.
Nhìn thấy người này đi đến, Trương Tỉnh khế nhíu mày, anh ta thấp giọng nói với Ngô Bình: “Anh Ngô, người này vừa mới vào học viện Hoàng Gia, tên Âu Dương Chấn Phi. Nghe nói ông anh ta là một nhân vật của tông môn Tiên Giới, bố anh ta là tướng quân Võ Uy mới nhậm chức”.
Người đó đi đến trước mặt Ngô Bình, cười hỏi: “Anh là Ngô Bình sao?”
Ngô Bình nhìn đối phương, khẽ cười: “Là tôi, anh tìm tôi có việc gì sao?”
Âu Dương Chấn Phi nhếch miệng khẽ cười: “Tôi đến học viện Hoàng Gia thì nghe thấy rất nhiều tin đồn về anh, nói anh rất lợi hại, lai lịch rất lớn”.
“Cho nên?”, Ngô Bình nhìn anh ta.
Âu Dương Chấn Phi: “Trước khi tôi đến thì đi theo bố tôi tu hành, tôi muốn tìm bạn học Ngô rèn luyện thử xem".
Ngô Bình lắc đầu: “Anh quá yếu, tôi không có hứng thú”.
Lời này khiến người khác rất tổn thương, sắc mặt Âu Dương Chấn Phi u ám: “Anh nói gì?”
Trương Tỉnh lập tức xát thêm muối: “Ý của anh ấy là, anh không xứng để thách đấu với anh ây”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!