Sau khi giết chết tên tộc Đầu Hổ, trong nháy mắt, Ngô Bình cảm nhận được trong hư không có một lưồng sức mạnh huyền diệu, thẩm thấu thâm nhập vào thân thể của cậu thông qua lỗ chân lông. Lưồng năng lượng đó ngưng tụ thành một cái bóng có hình đầu mãnh hổ ở Cấm Thần bên trong cơ thể.
Ngô Bình biết, đây là Nhân Tộc Cấm Ky của mình đang cắn nuốt luồng sức mạnh cấm ky bị pha loãng trong huyết mạch của tộc Đầu Hổ. Giống như khi tự thức tỉnh cấm ky của bản thân thì có thể gia tăng sức mạnh thông qua cách cắn nuốt cấm ky khác. Cậu không nghĩ đến, bên trong huyết mạch của tộc Đầu Hổ này thế mà lại có Sức mạnh cấm ky. Chuyện này chứng tỏ trong các vị tổ tiên của tộc Đầu Hổ, có một vị cường giả đã mở ra cấm ky của bản thân, cũng truyền thừa lại loại Huyết Mạch Cấm Ky này xuống cho con cháu.
Nói như thế, chỉ có cấm ky vô cùng mạnh mẽ mới có thể truyền lại cho con cháu thông qua huyết mạch. Loại truyền thừa này, cùng loại với vương tộc, nhưng hậu thế muốn kích hoạt hoàn toàn sức mạnh của huyết mạch cũng không dễ dàng gì.
Những tên tộc Đầu Hổ kia nhìn thấy như thế cũng vô cùng kinh hãi, rống giận mà lao về phía Ngô Bình. Nhưng mà thực lực chả bọn họ đều không bằng đồng bạn đã chết, thân hình của Ngô Bình biến mất, từng đường kiếm quang cắt lung tung lên bãi đá. Thế nhưng chỉ một lát sau, nhưng tên tộc Đầu Hổ ở đây đều bị Ngô Bình chém chết, Cấm Thần lại hấp thu thêm càng nhiều Sức mạnh cấm ky.
Sau khi giết chết đám tộc Đầu Hổ này, Ngô Bình nói Liễu Mị đi lấy đồ ở trên người đám tộc Đầu Hổ. Trên người của mỗi tên đều có một cái nhẫn trữ vật, bên trong đó chứa không ít đồ vật, chắc chắn là có thứ gì đó đáng tiền.
Liễu Mị: "Anh Bình, bước tiếp theo làm sao bây giờ?”
Sau khi thân thiết với Ngô Bình được một khoảng thời gian, Liễu Mị đã sửa miệng gọi Ngô Bình là "anh", trong lời nói tràn đầy sự thân mật.
"Đuổi giết mấy tên tộc Đầu Hổ đơn độc!"
Cứ như vậy, trong mấy ngày liên tiếp, mấy người Ngô. Bình đều mai phục tại nơi mà Nhân tộc tụ tập. Những chỗ đó, là nơi mà gần như tộc Đầu Hổ phải đến để càn quét mỗi ngày, một khi gặp phải, Ngô Bình sẽ lập tức giết chết bọn chúng.
Trong mấy ngày, Ngô Bình đã giết hơn một ngàn tên Đầu Hồ tộc, sức mạnh cấm ky được hấp thụ càng ngày càng nhiều, cuối cùng thế mà lại hình thành một vầng sáng ở phía sau Cấm Thần. Vầng sáng này gọi là Cấm Hoàn! Mỗi khi Cấm Thần hấp thụ thêm một loại sức. mạnh cấm ky, thì sẽ ngưng thụ thành một Cấm Hoàn. Sau khi Cấm Hoàn đã đủ mạnh rồi, thì có thể hoá thành Cấm Thuật!
Một lượng lớn người trong tộc bị giết, tộc trưởng tộc Đầu Hổ vô cùng giận dữ, xuất động rất nhiều cao thủ đi tuần tra các nơi. Nhưng mà, những cao thủ được phái ra, đều bị giết chết không thương tiếc.
Đến ngày thứ mười, Ngô Bình đã giết trên chục. nghìn tên tộc Đầu Hổ, trên Cấm Hoàn xuất hiện Phù Văn Cấm Ky, chuyện này cho thấy cậu đã có thể tu luyện Cấm Thuật thông qua Cấm Hoàn!
Lúc này, nhóm người ở phía trên của tộc Đầu Hổ cuối cùng cũng không ngồi yên nổi, phái ra một lượng lớn cao thủ, đi khắp nơi đuổi bắt cậu.
Ngô Bình vì để dễ bề che giấu, cậu đã bảo Thanh Ngưu và Liễu Mị ẩn thân ở bên trong phố, một mình cậu đi giết chóc khắp nơi. Lúc này, cậu thúc giục hơi thở Cấm Hoàn, phía sau sẽ lập tức xuất hiện hình ảnh một con mãnh hổ gào thét điên cuồng, chuyện này cho thấy cậu đã năm giữ được cấm thuật của tộc Đầu Hổ. Vì thế, cậu lắc mình biến hoá, hoá thành một tên tộc Đầu Hổ”.. bắt đầu táo bạo trắng trợn mà tiến vào hàng ngũ bên trong của một số đội ngũ của tộc Đầu Hổ, sau đó đại khai sát giới.
Một tháng sau, số lượng người của tộc Đầu Hổ mà Ngô Bình chém giết đã lên đến năm chục nghìn tên! Trong khoảng thời gian này, có vài lần cậu bị cao thủ của tộc Đầu Hổ vây khốn, nhưng lần nào cũng có thể chạy thoát được, còn có thể giết ngược lại rất nhiều cao thủ của tộc Đầu Hổ.
Hôm nay, Ngô Bình giết một tên có thân phận khá cao trong quý tộc của tộc Đầu Hổ. Giết nhiều như thế, cậu cũng có một số hiểu biết nhất định về Đầu Hổ tốc, tộc Đầu Hổ dựa theo huyết mạch để thiết lập cấp bậc, sức mạnh cấm ky trong huyết mạch càng mạnh, thì cấp bậc cũng sẽ càng cao. Cậu giết hơn năm mươi nghìn tên tộc Đầu Hổ, hấp thu sức mạnh cấm ky bên trong huyết mạch của chúng, bây giờ sức mạnh cấm ky phóng ra bên ngoài vô cùng mạnh mẽ, đã thuộc về giai cấp quý tộc trong tộc Đầu Hổi Vì thế, cậu lập tức dùng thân phận của tên quý tộc kia, tiến vào bên trong thành Tỉnh Nguyệt.
Quy mô của thành Tỉnh Nguyệt còn rộng hơn cả thành Mộng Hoa, lúc này có thể nhìn thấy ở trên đường cái đang có một lượng lớn Nhân Tộc. Chỉ là, những Nhân Tộc đơ đều là nô lệ của tộc Đầu Hổ. Chỉ là, giữa nô lệ và ó chút khác nhau, có một số nô lệ đã hoàn toàn bị nô lệ hoá, trở thành chó săn đồng loã với người của tộc Đầu Hổ, là phản đồ của Nhân Tộc.
Vừa đến trên đường, Ngô Bình đã lập tức nhìn thấy một nô lệ tay cầm roi, đang ra sức đánh lên lưng của một nô lệ khác đang vác nặng, cũng lớn giọng quát mắng: "Nhanh lên một chút! Nếu lát nữa mà muộn thì chủ tử sẽ lột da các ngươi!"
Vài người nô lệ ở phía trước cho dù giận vẫn không dám nói gì, chỉ có thể cắn răng đi trước. Những thứ bọn họ vác vô cùng nặng, căn bản không thể có cách nào đi nhanh được.
Ngô Bình tức giận, cố ý đụng vào tên nô lệ đang cầm roi kia, hất hắn ra xa mấy thước, cú va chạm này, khiến gân cốt toàn thân hắn bị gãy hết một nửa, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Ngô Bình cả giận nói: "Cẩu nô, dám chắn đường của đại gia!". Cậy đi lên phía trước, một chân đạp vỡ xương chậu của tên kia, đau đến mức tên phản đồ này hôn mê. Loại nô lệ này không còn giá trị gì nữa, kết cục chỉ có chờ chết.
Nô lệ nhân loại nhìn thấy cảnh như thế cũng không hề phản ứng gì cả, vẫn nên làm gì thì cứ làm.
Sau khi đi một vòng, Ngô Bình mới phát hiện, bên trong tộc Đầu Hổ cũng có thể mua bán nô lệ. Nô lệ Nhân Tộc bình thường có thể bán một trăm nghìn linh thù một người, sức khoẻ tốt một chút có thể bán mấy trăm nghìn, thậm chí là trên triệu linh thù.
Rất nhanh cậu đã đến một chỗ chợ nô lệ, ít thì mười mấy nô lệ, nhiều thì trên một trăm nô lệ đặt chung với nhau. Các nô lệ được niêm yết giá rõ ràng, tất cả bọn họ. đều quỳ trên mặt đất, chấp nhận số mệnh bị buôn đi bán lại.
Mấy ngày này, cậu đã giết không ít tên tộc Đầu Hổ, lấy được tiền ở trên người bọn họ, lúc này lại vừa cần để mua nô lệ Nhân Tộc. Toàn bộ chợ nô lệ, có một trăm mấy chục nghìn nô lệ bị bán, cậu mua một lúc hơn năm mươi nghìn nô lệ, cũng đưa bọn họ vào bên trong nô giới do tộc Đầu Hổ chế tạo ra. Không gian bên trong nô giới rất lớn, có thể giam giữ đồng thời cũng vận chuyển một lượng lớn vật sống.
Năm chục nghìn nô lệ, mất vài tỷ linh thù, nhưng chút tiền ấy cũng không là gì đối với Ngô Bình. Cậu biết không thể mua quá nhiều, nếu không, một khi bên trong thành thiếu nô lệ, Đầu Hồ tộc sẽ tiếp tục ra ngoài bắt Nhân Tộc làm nô lệ.
Hơn năm chục nghìn người cần đồ ăn thức uống và quần áo mặc, Ngô Bình không có cách nào để luôn giữ họ ở bên mình, cho nên đưa những người này đến ngoại ô cách nơi đây vạn dặm. Bên trong tòa thành này có Nhân Vương tọa trấn, những người này có thể sinh hoạt ở gần đó, ít nhất cũng có thể sống sót.
'Thế nhưng, những người này không một xu dính túi, Ngô Bình lại phát cho mỗi người một trăm nghìn linh thù dùng để mua nhà mua đất, bắt đầu cuộc sống một lần nữa. May là có Thanh Ngưu và Liễu Mị trợ giúp, nếu không chỉ có một mình cậu lo liệu thì cũng không thể nào làm được nhiều việc.
Ngày hôm sau, Ngô Bình đi vào thành Tỉnh Nguyệt một lần nữa, cậu vừa mới bước vào thành, thì có khí tức cường đại khóa chặt cậu. Cậu dùng bước, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy có ba tên cao thủ tộc Đầu Hổ bay từ trên trời xuống, vây cậu ở chính giữa.
“Ranh con nhân loại! Lá gan của ngươi không nhỏ, dám giả mạo tộc nhân của ta! Người đã giết hại tộc. nhân của ta trong hơn một tháng nay chính là ngươi đúng không?”. Một kẻ tộc Đầu Hổ lông vàng kim lạnh giọng hỏi.
Ngô Bình biết đối phương sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra tung tích của mình, cậu cũng không hoảng loạn, lạnh nhạt nói: “Các ngươi quá ngu xuẩn, ta đã giết cả trăm nghìn tộc Đầu Hổỉ, các ngươi mới tìm được ta, ta thật sự rất thất vọng”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!