Đầu tiên cô uống viên Uẩn Thần Đan ở lò thứ nhất, qua nửa khắc, cô nói: “Viên đan dược này có năm công dụng, còn có một công dụng tổng hợp”.
Cô lại uống tiếp viên đan của lò thứ hai, một lát sau nói: “Đan này có bốn loại công dụng, có hai loại công dụng khác hoàn toàn những cái trước đó. Ngoài ra, còn có thêm hai loại công dụng tổng hợp”.
Ngô Bình gật gật đầu: “Bạn học Diệp nói đúng rồi. Viên Uẩn Thần Đan thứ nhất thích hợp cho tu sĩ sơ kỳ Pháp Thai Cảnh dùng, cho nên dược lực tương đối phong phú. Viên Uẩn Thần Đan thứ hai, thích hợp cho hậu kỳ Pháp Thai Cảnh. cùng với tu sĩ sau Pháp Thai Cảnh, dược lực tương đối đơn thuần, hiệu quả tổng hợp tốt hơn nhiều”.
“Mọi người thấy rồi phải không? Cùng một dạng dược liệu, cùng là một loại đan dược, bởi vì hoàn cảnh có một số biến hóa rất nhỏ mà đan dược luyện ra sinh ra khác biệt rất lớn”.
Mọi người lần lượt gật đầu, cảm thụ trực quan để lại cho bọn họ ấn tượng rất sâu sắc.
Lớp học này của Ngô Bình, ước chừng hơn ba canh giờ, trên giảng đường không có một ai ra ngoài, đều bị bài giảng mê hoặc, thỉnh thoảng có người lộ ra vẻ mặt vui mừng, ghi chép không ngừng.
Sau khi giảng bài xong, Ngô Bình nói: “Tan học”. Nói xong, thu hồi lò đan rồi đi ra ngoài.
Diệp Văn Quân vội vàng đuổi theo, nói: “Giáo sư, lúc trước thật sự xin lỗi, tôi không biết cậu là đệ tử của Dược Lão”.
Ngô Bình cười nói: “Tôi chỉ là giáo sư tạm thời, chúng ta đều là bạn học, cô cứ gọi tôi là Ngô Bình đi”.
Diệp Văn Quân nào dám, nói: “Nghe xong bài học của giáo sư thì giáo sư chính là thầy của bọn tôi”.
Ngô Bình cũng không nói gì, nói: “Cô cũng vất vả rồi”.
Diệp Văn Quân cười nói: “Không có, có thể được giáo sư gọi tên chính là may mắn của tôi. Giáo sư, thầy có thiếu trợ giảng không? Nếu thiếu thì có thể chọn tôi được hay không?”
Trợ giảng, đều được chọn ra từ học sinh, nhưng yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, chỉ có học sinh đặc biệt mới có cơ hội trở thành trợ giảng cho giáo sư. Trở thành trợ
_ giảng không chỉ có thể tiếp cận. gần gũi với giáo sư, có thể học được càng nhiều thứ, mà còn có thể lĩnh thêm được tài nguyên, cho nên các học sinh đều muốn làm trợ giảng.
Ngô Bình nghĩ ngợi, nói: “Được. Nếu tôi cần trợ giảng thì sẽ ưu tiên suy xét cô”.
“Cảm ơn giáo sư!” Diệp Văn Quân vô cùng vui vẻ, cảm ơn liên tục.
Trở lại tiểu lâu luyện đan, Ngô Bình lấy Thánh Giới. Mấy ngày nay bận rộn chuyện học tập và chuyện luyện đan, cậu cũng chưa có thời gian xem xét đồ vật trong.
Mở Thánh Giới ra, đồ vật ở bên trong không nhiều lắm, chỉ có bốn loại. Một cổ phù, một cái tử kim đại ấn, một cái vòng vàng, một bộ sách cổ.
Ngô Bình cầm lấy vòng, cảm thấy chiếc vòng có một luông sức mạnh khủng bố đang lưu chuyển ở bên trong, mặt ngoài có hơn vạn cái phù văn thật nhỏ sáng lên cùng một lúc. Những phù văn đó hình thành một cái đại trận cực kỳ lợi hại, sức mạnh của đại trận này khiến cho. cậu sợ hãi.
“Pháp bảo lợi hại thật!”. Cậu kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!