Ngô Bình nhíu mày: “Vân Cơ, có kiến nghị gì không?”
Triệu Vân Cơ: “Cho nên, gốc rễ là ở chỗ của Chúa Tể, chỉ cần để cho người ở Kim Đô biết được, danh tiếng có ngài có thể kinh động đến Chúa Tể, thì bọn họ cũng không dám dễ dàng đắc tội với chúng ta”.
“Kinh động đến Chúa Tể à?”, Ngô Bình suy nghĩ, nói: “Vậy chọn một cửa hàng lớn hơn nữa đi, lại khai trương thêm lần nữa”.
Triệu Vân Cơ cười nói: “Sau đó thì sao?”
Ngô Bình: “Trong thời này, không phải có ba vị Chúa Tể sao? Trong đó có một vị bị dị tộc trấn áp, cứ mời hết hai vị kia đến, cắt băng khai trương cho Thần Đan Các!”
Triệu Vân Cơ kinh ngạc: “Có thể mời được cả hai vị Chúa Tể sao?”
Ngô Bình cười nói: “Hắn là có thể. Nếu mà kịp thời gian, tôi sẽ mời thêm một vị Chúa Tể mới nhậm chức, Lý Thần Đồ”.
Triệu Vân Cơ hít sâu một hơi, nói: “Nếu có ba vị Chúa Tể đến, sau này cửa hàng chúng ta có thể mở ở bất cứ nơi nào!”
Ngô Bình: “Vân Cơ, trong hai ngày này đi ra ngoài chọn một cửa hiệu mới ở mặt tiền, đừng sợ lớn, càng lớn càng tốt, càng đắt càng tốt”.
Triệu Vân Cơ gật đầu thật mạnh: “Tôi biết rồi!”
Cùng ngày hôm đó, Ngô Bình lại trở về Tiên Giới một chuyến, mua sắm rất nhiều các loại đan dược, pháp khí ở trong Tiên Khố. Sau này anh muốn mở cửa hàng, không chỉ bán đan dược mà còn bán những thứ khác.
Ngô Bình không chỉ mua ở Tiên Khố, mà còn mua không ít thứ từ cửa hàng công đức, giao tất cả cho Triệu Vân Cơ. Bởi vì bán nhiều thứ, không chỉ có bán một mình đan dược, nên Thần Đan Các cũng sửa tên lại thành Đa Bảo Các.
Ngày tiếp theo, Ngô Bình và Dược Lão cùng nhau đi đến phủ của Chúa Tể, mừng ngày sinh của Chúa Tể. Thân phận của Dược Lão tôn quý, không chỉ là một trong chín người ở học viện, mà còn là người đứng đầu trong các luyện đan sư, cho nên được mời đến bàn của khách quý.
Vì Ngô Bình đi cùng Dược Lão, cho nên anh ngồi ở bên cạnh ông. Khách ngồi ở bàn khách quý, đều là những nhân vật nổi bật có uy tín danh dự của Nhân Tộc, trong số đó có không ít Đại Thánh, Cổ Thánh, Thánh Nhân. Những Vương Đô không có tư cách ngồi ở chỗ này, nên được an bài đến phòng khác.
Cho dù có ở trong một đám người toàn Thánh Nhân và Cổ Thánh, địa vị của Dược Lão vẫn không hề giống người thường, người xung quanh lần lượt tiến lên chào. hỏi.
Mỗi khi Dược Lão gặp được người quen, đều nhất định sẽ giới thiệu đệ tử của mình, công bố trình độ luyện đan của anh không hề dưới mình. Những người này đều biết Dược Lão lúc nói chuyện rất ít khi khoa trương, không lẽ trình độ luyện đan của người thanh niên này thật sự cao như vậy sao?
Dược Lão hiểu được tâm tư của mấy người này, ông nói với Ngô Bình: “Đồ đệ, lấy Thần Chủng Đan mà con luyện chế ra đây, cho các vị tiền bối nhìn thử xem”.
Thần Chủng Đan là đan dược do Ngô Bình nghiên cứu chế tạo, có thể tăng cường tỷ lệ sống sót của hạt giống Cấm Ky, nó không được coi là loại đan dược cao. cấp gì, nhưng giá trị thì không thể nào đo được. Dẫu sao, một tu sĩ có thể có được bao nhiêu thành tựu lớn, vậy thì phải xem người đó có thể thức tỉnh được Cấm Ky hay không và Cấm Ky thức tỉnh mạnh được cỡ nào.
Người đang ngồi ở đây, trên cơ bản đều là cường giả Thánh Cảnh, lúc trước bọn họ cũng đã thức tỉnh được Cấm Ky. Trên thực tế, có thể thức tỉnh được Cấm Ky chính là điều kiện tất yếu của Thánh Cảnh, nếu như không có Cấm Ky, thì cuộc đời này gần như không có cơ hội trở thành Thánh Nhân.
Ngô Bình lấy ra mấy viên đan dược, chia cho người xung quanh nhìn xem. Những người đó quan sát một lúc, ai nấy cũng đều lộ ra vẻ kinh hãi.
“Đan sư Tiểu Ngô, viên đan này có diệu dụng gì?”. Có người hỏi.
Ngô Bình giải thích: “Thần Chủng Đan có thể giúp tu sĩ thức tỉnh hạt giống Cấm Ky, đồng thời cũng tăng được khả năng sống sót của hạt giống Cấm Ky”.
Một người khác hỏi: “Một người bình thường không thể tự thức tỉnh hạt giống Cấm Ky của bản thân mình. Nếu người đó ăn vào viên đan dược này, vậy thì có bao. nhiêu cơ hội thức tỉnh được hạt giống Cấm Ky?”
Ngô Bình: “Đại khái là có khoảng 25 phần trăm. Mỗi hai mươi người thì có năm người có thể thức tỉnh. Mà trong số những người thức tỉnh hạt giống Cấm Ky, thì có khoảng bốn mươi phần trăm có được cơ hội sống sót”.
Tất cả mọi người đều chấn động, bởi vì dựa theo lời của Ngô Bình, thì chỉ cần ăn vào viên đan này, thì như vậy trong mười người thường, thì sẽ có một người có thể ngưng tụ được Hoạt Chủng!
Phải biết là, nếu như bình thường, tu sĩ Trúc Cơ tam giai khi thức tỉnh hạt giống Cấm Ky cũng chỉ có xác suất là một phần mười ngàn! Mà trong số những người thức tỉnh hạt giống Cấm Ky đó, có khả năng sống không đến một phần ngàn! Nói cách khác, khi không dùng Thần Chủng Đan, mấy chục triệu tu sĩ tam giai Trúc Cơ, mới có thể sinh ra được một tu sĩ Hoạt Chủng! Mà Ngô Bình, chỉ cần mười viên Thần Chủng Đan, là có thể bồi dưỡng ra được một tu sĩ Hoạt Chủng!
“Đan sư Tiểu Ngô, loại đan này, ta có thể mua một ít không?”. Một vị Cổ Thánh lập tức dò hỏi. Gia tộc của ông ta rất lớn, có không ít hậu thế, ông ta hy vọng trong số hậu nhân của mình, có thể có nhiều tu sĩ Hoạt Chủng một chút.
Ngô Bình cười nói: “Đan dược dùng để luyện chế Thần Chủng Đan hữu hạn, trước mắt vẫn chưa có biện pháp luyện chế theo đợt. Thế nhưng ta có thể cho các vị tiền bối đang ngồi ở đây mỗi người mười viên”.
Mọi người vui mừng khôn xiết, liên tục nói câu cảm tạ. Phải biết là hậu bối con cháu của bọn họ là tu sĩ có tư chất không hề bình thường, cho dù có tư chất thường thường cũng đều không tồi, chỉ cần ăn một viên, là có cơ. hội rất lớn có thể thức tỉnh hạt giống Cấm Ky!
Lúc này, mọi người đều đã biết được đan đạo của Ngô Bình không hề tầm thường, chỉ sợ đúng như Dược Lão nói, trình độ luyện đan của cậu đệ tử này thật sự không hề dưới ông!
Ngô Bình nhân cơ hội nói: “Các vị tiền bối, vấn bối có mở một tiệm Đa Bảo Các ở Kim Đô, ở đó thường xuyên bán đan dược do ta luyện chế ra. Nếu giai đoạn đầu các Vị có yêu cầu gì, thì có thể đến Đa Bảo Các để nhìn thử xem, có lẽ sẽ có món mà các vị cần”.
Mọi người đều gật đầu, nói nếu có thời gian nhất định sẽ đến đó.
Rất nhanh đã đến giờ làm tiệc mừng thọ, những tấm bình phong ngăn cách ngoại giới cũng đã được gỡ bỏ, không gian lập tức trở nên lớn hơn.
Cách đó không xa, Chúa Tể Kim Đô đang ngồi ngay ngắn phía trên bảo tọa, con cháu và đệ tử đang đứng bên người ông ta. Nhìn thấy vị Chúa Tể này, Ngô Bình có thể cảm nhận được khí tức cường hãn của ông ta, loại khí tức này nếu ở Tiên Giới, nhất định là cường giả Hỗn Độn!
Vị Chúa Tể Kim Đô này, đã sống hơn hai ngàn tuổi, tên là Thuần Vu Cự Tử. Thuần Vu Cự Tử hiển nhiên chưa từng dùng Cấm Thiên Đan, bởi vì thế, ông ta hy vọng Ngô Bình có thể tự mình giao Cấm Thiên Đan vào trong tay vị lão Chúa Tể này.
'Trên mặt Thuần Vu Cự Tử, đã có dấu vết già cả rõ ràng, đầu tóc ông ta bạc trắng, mặc một cái áo choàng lớn dệt bằng chỉ vàng, hai mắt híp lại, nở một nụ cười hiền từ với mọi người.
Thuần Vu Cự Tử cười nói: “Các vị lão hữu, có thể gặp lại mọi người, trong lòng ta cảm thấy rất an ủi”.
Cổ Thánh Nhân bên cạnh Ngô Bình đều vô cùng cảm kích, đồng loạt nói: “Thuần Vu lão đệ, chờ ngài ba ngàn tuổi, bọn ta sẽ còn đến đây chúc thọ cho ngài!”
Dược Lão nói với Ngô Bình: “Tiểu Bắc, một hồi nữa con đi lên thay mặt cho vi sư. Những cái khác không cần phải đưa, chỉ cần đưa một viên Cấm Thiên Đan!”
Ngô Bình cười nói: “Sư phụ, có Cấm Thiên Đan, thì Chúa Tể Thuần Vu có thể sống được bao lâu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!