Ngô Bình cười nói: “Không sao, anh cũng quan tâm đến Sơ Nhan thôi”.
Sau khi nói mấy câu, Ngô Bình đã lấy ra ba bình đan dược mà anh đã luyện chế, đặt chúng ở trên bàn, cười nói: “Giang bá bá, lần đầu tiên con đến đây, cũng không chuẩn bị lễ vậy. Ba viên đan dược này là đan dược mà con luyện chế gần đây, hy vọng có thể giúp cho việc tu hành của Giang bá bá”.
Giang Hải Sơn vui mừng khôn xiết, ông mở bình ra, nhìn thoáng qua, gương mặt lập tức hiện lên vẻ hứng khởi, hỏi: “Đây là loại đan dược gì?”
Giang Sơ Nhan cười nói: “Cha, đây là Đạo Tính Đan tuyệt phẩm. Ăn viên đan này vào, có thể khiến cho Đạo Thai hoàn thành, dễ dàng đi lên Phá Pháp Cảnh".
Hai mắt Giang Hải Sơn sáng lên, cảm khái nói: “Ta đã ở Đạo Thai Cảnh khá lâu rồi, có viên đan dược này, ta có lẽ sẽ có cơ hội đột phá!”
Giang Sơ Nhan: “Còn hai viên kia, là Phá Pháp Đan và Thiên Môn Đan, sau khi đạt đến cảnh giới thì cha có thể dùng”.
Giang Thành Phong mang vẻ mặt tràn đầy sự hâm mộ, anh ta cảm khái, nói: “Chú ba, có ba viên đan dược này, không qua bao lâu nữa là chú có thể thăng lên Đạo Cảnh lục trọng, trở thành tử y trưởng lão!”
Ngô Bình nói: “Đan dược cũng không thể nào hoàn toàn đảm bảo bá phụ chắc chăn đột phá, nhưng xác suất thành công khẳng định sẽ tăng lên rất nhiều”.
Giang Hải Sơn cười to ha ha: “Lý công tử, cảm ơn cậu rất nhiều, vậy tôi đây sẽ không khách khí với cậu đâu”.
Sau khi nói chuyện một hồi, Giang Hải Sơn nói: “Thành Phong, sao anh cả vẫn còn chưa đến thế? Không phải con nói một lát nữa là anh ấy đến à?”
Giang Thành Phong nói: “Đúng thế, cha con nói sau khi xử lý xong chuyện thì sẽ ngay lập tức sang đây”.
Đúng lúc này, có một người trung niên cao lớn, mặc một bộ áo choàng màu lục, mang theo vài người cấp dưới đi vào trong sân. Nhìn thấy ông ta, biểu cảm của Giang Hải Sơn có hơi kỳ lạ, ông vội vàng đứng dậy nghênh đón, nói: “Anh cả, sao anh lại mang theo người của “Hình đường”?”
Hình đường, là nơi mà Giang tông tạo ra để trừng trị tộc nhân phạm sai lầm, mà Giang Hải Vân, chính là đường phó của Hình đường.
Người trung niên mặc lục bào này chính là Giang Hải Vân, sắc mặt của ông ta không hề tốt chút nào, trầm giọng nói: “Giang Hải Sơn, trọng bảo “Tiên Trân Các”, Thất Bảo Đăng bị mất trộm! Hôm qua là cậu phụ cách trông giữ Tiên Trân Các, cậu phải chịu trách nhiệm cho chuyện này!”
Giang Hải Sơn sửng sốt, nói: “Anh cả, chuyện bị mất trộm không hề liên quan đến em! Hôm qua tuy là em trông chừng nhưng em muốn chuẩn bị nghênh đón Lý công tử, nên vì thế đã mời Lưu trưởng lão đến trực ban thay”.
Giang Hải Vân thở dài: “Chú ba. Anh đã đi hỏi rồi, ngày hôm qua mọi người chỉ thấy có cậu trực ban. Còn Lưu trưởng lão thì vốn không hề xuất hiện ở Tiên Trân Các”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!