Ngô Bình: “Bên phía chúng ta có năm vị Chúa Tể, vậy thì mỗi người lãnh theo một đường đại quân, mỗi lộ là bốn triệu, dốc hết toàn lực thăm dò khu vực này. Ở bên trong khu vực chưa biết tràn đầy nguy hiểm, có ồn tại tạp hoang, thậm chí cả sinh vật đã sống qua một hai kỷ nguyên, cho nên các người nhất định phải hành sự cho cẩn thận. Nếu như gặp phải nhân vật lợi hại nào thì lập tức báo cho ta, bổn vương sẽ đến đó ngay lập tức”
Sau khi mấy người bọn họ nghe xong thì lập tức đồng ý.
Tiếp theo, bốn vị Chúa Tể từng người đi luyện binh, đồng thời Ngô Bình đi gặp Tử Thanh Thánh Hoàng, xin mười triệu tỉnh binh đến nơi này. Biết được Ngô Bình muốn mở rộng lãnh thổ về phía đông, văn võ trong triều đều ủng hộ hoàn toàn, không có ai phản đối.
Trong lúc đại quân chuẩn bị xuất phát thì Ngô Bình gọi bốn đứa nhỏ Lý Dược Sư, Lý Tỉnh Kiếm, Lý Thái Nhất, Lý Dật đến để truyền thụ tuyệt học lại cho bọn họ. Bốn người đều có được huyết mạch hoàng tộc nên tiến triển thần tốc, gần như có xu thế đột phá lên Thánh Vương.
Ngô Bình cũng không rảnh rỗi, tốn thời gian hơn hai tháng ban đầu từ Hỗn Độn Cảnh nhất trọng, hiện giờ anh đã đột phá lên Hỗn Độn lục trọng, khoảng cách đến Hỗn Độn thất trọng bây giờ cũng chỉ còn một bước.
Trên thực tế, cách gọi Hỗn Độn Cảnh này cũng không phù hợp với anh, thứ mà anh tu luyện thật ra là dung hợp những ưu điểm của những sinh vật mạnh mẽ như Thần tộc, Hoang, sinh vật Hỗn Độn, sinh vật kỷ nguyên,.
Sau một tháng rưỡi, hai mươi triệu đại quân đã chuẩn bị sẵn sàng, chia quân thành năm đường, nhằm hướng đông mà đi về chỗ địa vực không biết. Dọc theo đường đi, bọn họ gặp rất nhiều dị tộc, nhưng những dị tộc đó khi nhìn thấy năm vị Chúa Tế Nhân tộc đều đang xuất hiện, lại còn có hai ngàn vạn đại quân Nhân tộc, đương nhiên cũng không có dị tộc nào dám ngăn cản, bọn họ chỉ quan sát từ phía xa.
Sau khi hành quân bảy ngày, năm lộ đại quân đã đi đến Đông Cảnh!
Đông Cảnh, là chỉ khu vực chưa biết đến của khu vực đã biết ở hướng đông, nơi này chưa được khai phá, tràn đầy nguy hiểm, đến cả dị tộc cũng không dám tự tiện xông vào.
Ngô Bình suất lĩnh đại quân thứ nhất, nhằm thẳng về hướng đông mà đi,một bên hành quân còn một bên sai người vẽ bản đồ địa lý. Từ chỗ đó đến hướng đông, thứ gặp phải đầu tiên khí tiến vào là một cái đầm lầy cực lớn. Bên trong đầm lấy có chứa mấy triệu ao hồ lớn lớn bé bé đủ kích cỡ, có mười triệu dòng sông chảy bên trong đó, địa hình phức tạp, hoàn cảnh khắc nghiệt.
Thật ra cái đầm lầy này có tên, gọi là Đông Cảnh Đại Trạch, diện tích của nó cực kỳ rộng lớn. Bên trong đầm lấy có một lượng lớn yêu vật hung thú sinh sống, vô cùng nguy hiểm.
Ngô Bình ra mệnh lệnh, cứ một trăm người là một đơn vị, mỗi đơn vị tiến vào các khu vực để thăm dò. Còn vẽ Ngô Bình, vị chủ soát này, trước tiên anh khóa. khu vực này lại, thả ra uy thế của mình để quấy nhiều sinh vật cường đại bên trong đầm lầy.
Bằng cách này nếu như bên trong đầm lầy có sinh vật cường đại, đương nhiên nó sẽ thức tỉnh.
Cả một ngày, Ngô Bình đang phi hành ở phía trên của khu vực này, thì dưới mặt đất bỗng nhiên vang lên một tiếng "ầm" lớn, có một con cự xà tam đầu bay lên trời, nó dài năm trăm trượng, bên ngoài da nó phủ đầy lân giáp màu tím, bụng phẳng. Con quái vật này là một
trong những hung thú bên trong đầm lầy, được gọi là Yêu Xà Tam Đầu, mỗi cái đầu rằn đều phóng ra một loại yêu pháp khác nhau.
Con Yêu Xà Tam Đầu này vừa mới xuất hiện, Ngô Bình đã rút kiếm chém ra một kiếm, kiếm quang vừa chợt lóe lên thì ba cái đầu rắn đã rơi xuống đất, con yêu xà bị chém chết ngay tại chỗ!
Xung quanh đó còn có mấy con hung thú muốn ngoi đầu lên nhưng bọn chúng vừa nhìn thấy cảnh tượng này đêu nhất thời cả kinh, lập tức co rúm người hết lại. Nhân loại này thật đáng sợ, bọn chúng âm thầm quyết định, nhất quyết phải tìm ra thời cơ tốt để thoát khỏi đại trạch!
Ngô Bình dùng thời gian nửa tháng để bay qua hết toàn bộ các khu vực của đại trạch. Trong lúc đó, có hơn trăm con hung thú, tạp hoang bị anh chém chết, nhưng đà phần đều là tháo chạy. Khắp đại trạch cũng sẽ biến thành địa bàn của Nhân tộc.
Thế nhưng, bên trong đại trạch cũng có một khu vực tương đối tà môn, Ngô Bình cảm giác bên trong đó có sinh sinh cực kỳ cường đại, cho nên anh vẫn chưa quấy nhiễu, dự định sẽ để nó lại để giải quyết cuối cùng.
Cuối cùng, anh bay đến trên không của khu vực tà môn kia. Ở dưới chân của anh là một cái hồ nước khổng lồ. Xung quanh cái hồ có hàng triệu con sống lớn nhỏ đổ vào trong đó. Hơn nữa, cái hồ khổng lồ này còn liên kết với vô số hồ nước nhỏ ở xung quanh đó.
Sau khi quan sát một lát, Ngô Bình ngồi xếp bằng bên trên không trung, bắt đầu tụng kinh Phật, âm thanh chấn động xuống đất, toàn bộ khu vực cái hồ đều hơi hơi rung chuyển. Hóa kinh này có diệu dụng áp chế tà ma.
Chưa đến nửa phút sau, có một cái lốc xoáy vực lớn được hình thành ở giữa hồ, có một gương mặt phụ nữ to lớn, tái nhợt hiện ra bên trong lốc xoáy, nó nhìn chằm chằm vào Ngô Bình một cách ác độc cứ như thể đang nguyền rủa anh.
Ngô Bình cười lạnh, lập tức lấy Thập Đồ ra, chém nó bằng một đao.
Một đường ánh đao thật dài chém toàn bộ cái hồ ra làm hai nửa, gương mặt tái nhợt bên trong lốc xoáy cũng bị chém đôi, nó kêu lên một tiếng thảm thiết sau đó hóa thành một làn khói trắng lao vào trong không trung, rồi nó ngưng tụ lại thành một người phụ nữ tóc dài. Chẳng qua người phụ nữ này lại có cơ thế của một con chuột lớn, chỉ có phần đầu là giống người
Ngô Bình cau mày, thực lực của con quái vật ngày không hề yếu, ít nhất thì cũng ở cấp độ Thánh Hoàng. Chỉ là đến cường giả Tê Thiên Cảnh mà anh còn giết được thì nó có là cái thá gì?
Vì thế, con quái vật thân chuột đầu người này vừa mới xuất hiện đã bị anh làm suy yếu thực lực, sau đó bị anh dùng một đao chém thành hai khúc, đồng thời cũng cướp đoạt đi sức mạnh sinh mệnh mà nó sở hữu.
Qua mấy phút say, con quái vật hoàn toàn tử vong, cái hồ khổng lồ cũng trở nên yên ắng lại
Trong hơn một tháng này bốn lộ đại quân khác cũng rất thuận lợi, thỉnh thoảng sẽ gặp phải sinh vật lợi hại thì Ngô Bình sẽ lập tức đi sang đó để tiêu diệt.
Cho đến lúc này, năm lộ đại quân của Ngô Bình đã chiếm được địa bàn từ đông sang tây rộng ba mươi lăm ngàn dặm, từ nam đến bắc dài chín mươi sáu ngàn dặm!
Cùng với việc năm lộ đại quân đông tiến, Tử Thanh Thánh Hoàng cũng phái ra một lượng lớn bá tánh nhân tộc di chuyển đến đây, khai khẩn đồng ruộng, bãi cỏ, khai thác khoáng sản, đốn cây lấy củi vân vân. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã có mấy. chục triệu bá tánh dũng mãnh đi vào khu vực này, phân bố rải rác dưới dạng làng mạc và thị trấn
Bây giờ Ngô Bình ra lệnh cho năm lộ đại quân tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn, củng cố địa bàn. Còn về anh, anh thi triển đại thần thông của mình, dời toàn bộ Đông Đô đến phía tây của đại trạch, Kể từ đó, dựa vào sức ảnh hưởng của Đông Đô, càng ngày sẽ có càng nhiều Nhân tộc hội tụ đến nơi này, cũng khiến cho dân số được phong phú hơn.
Đồng thời, anh chuẩn bị luyện chê một ít đan được từ dược liệu kỷ nguyên mà anh đã thu thập được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!