Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Y Trở Lại (Thần Y Thấu Thị) - Ngô Bình

Ngô Bình: "Sư tôn, người Thiên Đạo Môn phái tới là ai?"

Ngọc Hoàng: "Người Thiên Đạo Môn phái tới đều là hóa thân của kỷ nguyên này, thực lực không hề yếu. Hơn nữa họ còn mang theo những con rối có cấp bậc của cường giả kỷ nguyên.”

“Bốn người chúng ta đều đi à?" Ngô Bình hỏi.

Vô Thủy Thiên Tôn: "Chúng ta đã bói toán rồi, bảo tàng kỷ nguyên lần này có lợi nhất đối với ngươi, ba người chúng ta đều không nên đi. Lần này ngươi đi, chuyện quan trọng nhất là đảm bảo sự an toàn của bản thân, về phần có thể thu được ích lợi gì hay không, tất cả đều phải trông chờ vào sự may mắn."

Ngô Bình chớp chớp mắt: "Trông chờ vào may mắn sao? Trước giờ vận may của ta đều rất tốt."

Thái Hoàng cũng nói: "Di tích Thiên Nguyên Môn đã tồn tại ba kỷ nguyên, mãi đến kỷ nguyên này mới bị phát hiện, trong đây nhất định có bí mật ẩn giấu. Lần này đi đến đó có lợi và cũng có rủi ro, Lý huynh nhất định phải cẩn thận."

Ngô Bình gật đầu: "Các vị yên tâm, ta biết phải làm như thế nào."

Muốn vào di tích Thiên Nguyên Môn phải chờ thêm mấy ngày nữa, Ngô Bình bàn bạc với mấy người xong liền đi về nhà mình ở núi Nguyên Thủy.

Nghĩ rằng lần này đi sẽ cần một chút may mắn, anh liền mở cuộn tranh ra, trên đó có mười bức tranh của các mỹ nhân, tất cả đều là những mỹ nhân tuyệt thế. Thứ này được gọi là tranh mỹ nhân, trong đó nói rằng mười người đẹp này có liên quan đến xu hướng chung của thiên hạ và năng lượng của vũ trụ. Nếu anh hùng trong thiên hạ có thể lấy được một hoặc hai thì có thể thống trị một phương; nếu lấy được ba hoặc bốn thì có thể trở thành Tiên Đế một cõi; nếu có được mười mỹ nhân thì có thể trở thành người đứng đầu trong thiên hạ!

Lúc trước, khi Ngô Bình có được tranh mỹ nhân, anh cũng không tin đó là sự thật, nhưng anh đã lần lượt gặp được Liễu Mị, Triệu Vân Cơ, Thần Nguyệt, Bạch Tố Tâm, Diệp Du, Ngạo Nguyệt Tiên Tử, Lăng Nhược Lan, Bạch Chỉ Dung, Vũ Thần, mười mỹ nhân thì anh đã có được chín người! Đây không thể nào là sự trùng hợp ngẫu nhiên được! Suy cho cùng có thể cả đời những người khác cũng chưa từng gặp được một trong những mỹ nhân trong tranh, nhưng anh đã liên tiếp gặp được 9 người trong số họ! Bây giờ chỉ còn lại một mỹ nhân là có thể thu thập đủ mười người!

Giang So Nhan nhìn bức tranh mỹ nhan trong tay Ngô Bình, cười noi: "Huyen Bình, những mỹ nhân trong tranh này đều có ở ngoài đời thật sao?"

Ngô Bình gật đầu: "Chắc han đều có, ít nhất chín người trong số họ đều có người thật tương ứng." Sau đó, anh kể cho cô ta nghe về câu chuyện của tranh mỹ nhân.

Giang Sơ Nhan nhìn vào hình ảnh của một trong những mỹ nhân và nói: "Ta đã nhìn thấy nàng, nàng tên là Tần Vũ Sương. Gia tộc của nàng vốn là một gia tộc tu hành lớn trong Hỗn Độn giới, có khá nhiều cao thủ. Cách đây không lâu, Tần gia bị hoàng tộc Hỗn Độn tiêu diệt, trong đó có một người hoàng tộc thuần huyết thấy Tần Vũ Sương vô cùng xinh đẹp nên đã giữ nàng lại, muốn để nàng làm tiểu thiếp. Tuy nhiên, trước khi Tần Vũ Sương bị bắt, nàng đã sao chép chân dung của mình ra rất nhiều phần và lan truyền khắp nơi, công bố nếu ai có thể cứu được nàng và trả thù cho gia tộc thì nàng sẽ gả cho người đó."

Nói xong, Giang Sơ Nhan sai người mang tới một bức chân dung, thật sự giống hệt một trong mười mỹ nhân!

Ngô Bình so sánh một lát, hỏi: "Tại sao Tần Vũ Sương lại cho rằng có người vì nàng mà đắc tội sinh linh Hỗn Độn?”

Giang Sơ Nhan nói: "Nghe nói Tần Vũ Sương có thể chất đặc biệt, trong hậu duệ của nàng sinh ra sẽ có một thiên tài với thể chất tối thượng, đây cũng là nguyên nhân khiến sinh linh thuần huyết kia giữ nàng lai."

Ngô Bình rục rịch, hỏi: "Tần Vũ Sương bị giam ở đâu?"

Giang Sơ Nhan: "Người tiêu diệt Tần gia thuộc về hoàng tộc Thạch Linh, trong gia tộc có một Thạch Hoàng trấn giữ. Vị hoàng tộc thuần huyết kia biết được việc Tần Vũ Sương rải bức chân dung ra, nên cố tình giam cầm nàng trên 'đỉnh Thạch Hoàng', còn nói muốn xem thử ai dám cứu nàng."

Thực lực của Hoang giả Hon Độn cũng tương tự như Thánh Hoàng, Ngô Bình thực sự không để tâm đến điều đó. Suy nghĩ một chút, anh quyết định đi đến đỉnh Thạch Hoàng cứu Tần Vũ Sương.

Đỉnh Thạch Hoàng nằm giữa dãy núi, có đỉnh cao vạn trượng. Lúc này, trong một hang động trên đỉnh núi, Tần Vũ Sương bị hai sợi dây xích xuyên qua xương bả vai, đang quỳ trên một tấm ván sắt, trên tấm ván sắt có chi chít gai nhọn.

Kẻ bắt giữ cô ta muốn cô ta khuất phục, nhưng cô ta thà chết chứ không chịu khuất phục nên đối phương đã nghĩ ra phương pháp này để tra tấn cô ta. Biết được cô ta đã dùng bức chân dung để lập lời thề, hy vọng sẽ có người đến cứu mình, đối phương thậm chí còn giam cầm cô ta ở đây, muốn dập tắt hy vọng của cô ta.

Trong Nhân tộc vẫn còn rất nhiều người hùng. Trong thời gian này đã có ba bốn thiên tài của Nhân tộc đến đây, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân. Thật không may, tất cả đều thất bại, ba dũng sĩ Nhân tộc đều bị lột da và treo da bên ngoài hang động như một lời cảnh báo cho những người đến sau.

Sau đó không có người tới cứu cô ta nữa, nhưng Tần Vũ Sương cũng không tuyệt vọng. Cuối cùng nếu không ai có thể cứu cô ta ra ngoài thì cũng không sao, cô ta sẽ tự kết liễu đời mình. Thân thể của cô ta không thể để cho kẻ thù hủy hoại!

Bên ngoài hang động, có hai cao thủ của Thạch tộc đang canh giữ nơi này, thực lực của họ không hề yếu, chính họ đã lột sống ba tấm da người kia.

Phương hướng Tần Vũ Sương hướng tới là cửa hang động, có thể nhìn thấy bầu trời bên ngoài, cô ta mở to đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm ra ngoài, không biết đang chờ đợi điều gì.

Đột nhiên, lối vào hang tối sầm lại, một người đàn ông cao lớn và dũng mãnh xuất hiện, cô ta nhìn thấy hai cao thủ của Thạch tộc thản nhiên ra tay tấn công kẻ đột nhập. Tuy nhiên, người đàn ông oai hùng chỉ giơ tay lên, hai sinh linh hỗn độn đã vỡ ra ngay tại chỗ, biến thành bột đá!

Người đàn ông cao lớn dũng mãnh bước vào, anh nhìn Tần Vũ Sương, đúng rồi, giống hệt người của một trong mười bức tranh mỹ nhân kia, chính là cô ta.

Người tới không ai khác chính là Ngô Bình!

Tần Vũ Sương mê mẩn nhìn anh, hỏi: "Công tử tới cứu ta sao?"

Ngô Bình gật đầu: "Ta tới cứu ngươi."

Anh vung tay lên, xiềng xích trên vai Tần Vũ Sương bị đứt gãy, sau đó đỡ cô ta đứng dậy.

Lúc này, bên ngoài hang động có tiếng gầm giận dữ, có vẻ như vị hoàng tộc thuần huyết kia đã đến, một cây thương dài bay vụt tới, nhắm vào phía sau lưng Ngô Bình.

Ngô Bình dùng tay trái đỡ mỹ nhân đứng dậy, tay phải dễ dàng nắm lấy mũi thương. Khi anh quay lại, mũi thương kia đã vỡ vụn, sau đó ngọn thương biến thành bột đá!

Đầu gối của Tần Vũ Sương đầy máu, nhưng bây giờ được Ngô Bình đỡ lên, vết thương của cô ta lập tức biến mất, cơ thể cũng nhanh chóng hồi phục.

Đôi mắt đẹp ngấn lệ: "Ta có thể biết tên của công tử không?"

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Lý Huyền Bình."

Thân thể mảnh khảnh của Tần Vũ Sương run rẩy: "Ngài chính là Huyền Bình Đại Đế, Lý Huyền Bình!"

Ngô Bình khẽ gật đầu: "Là ta."

Tần Vũ Sương vui mừng kêu lên: "Từ nay về sau, Vũ Sương nguyện làm trâu làm ngựa hầu hạ Đại Đế!"

Ngô Bình nói: "Chờ khi trở về chúng ta lại nói chuyện, ngươi từng nói muốn cưới ngươi cần phải làm hai việc, một là cứu ngươi, hai là tiêu diệt Thạch tộc. Hiện tại, ta phải hoàn thành việc thứ hai."

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận