Họ ăn cơm ở quán ăn của chị Thanh. Thu Nhi và Tiểu Tân đều đang làm việc trong tiệm.
Chị Thanh rất nhiệt tình, vội mời họ vào phòng riêng rồi dặn đầu bếp nấu những món ăn ngon nhất. Chị ta thậm chí còn về tận nhà để lấy chai rượu quý giá đang cất kỹ ra để chiêu đãi nhóm Ngô Bình.
Tiểu Tân tự mình mang thức ăn lên, Thu Nhi đi tới rót rượu cho Ngô Bình, tâm trạng của họ có vẻ rất tốt.
Advertisement
Ngô Bình cười hỏi: "Thu Nhi, đã trả hết nợ chưa?"
Thu Nhi cười nói: "Anh Bình, bọn em đã trả hết nợ rồi. Bố em bán quán thu mua phế liệu đi rồi, bảo là muốn đi làm ăn".
Advertisement
Ngô Bình gật đầu: "Bố em cũng là một nhân tài, ông ấy sẽ thành công".
Thu Nhi nói: "Anh Bình, lát nữa bố em sẽ đến, ông ấy nói có chuyện muốn gặp anh".
Ngô Bình nói: "Được".
Không lâu sau chị Thanh cầm rượu tới, đó đều là rượu ngon được chị ta cất kỹ. Thấy số rượu này, Ngô Bình hơi kinh ngạc. Theo như anh biết thì nếu đem bán những chai rượu này trên thị trường cũng phải có giá ít nhất mấy chục nghìn tệ!
Anh cười nói: "Chị Thanh, không ngờ chị lại cất giấu nhiều rượu ngon như vậy đấy".
Chị Thanh nói: "Số rượu này đều là do chồng tôi để lại".
Ngô Bình không hỏi kỹ, chỉ nói: "Chị Thanh, đã đủ món rồi, chị ngồi xuống uống chút rượu đi".
Chị Thanh không coi Ngô Bình là người ngoài, nên liền lấy thêm một cái ghế rồi ngồi cạnh anh.
Sau khi uống vài chén rượu, chị Thanh liền bắt đầu câu chuyện, kể về quá khứ của mình. Năm nay chị Thanh 32 tuổi, chị ta kết hôn năm 18 tuổi, chồng chị ta tên Tào Dũng.
Tào Dũng làm việc cho một ông chủ lớn, mấy năm đầu rất thuận lợi, nhưng vài năm sau ông chủ đó chết, anh ta cũng bỏ mạng, cho đến bây giờ vẫn chưa tra ra tại sao lại chết. Số rượu này chính là số rượu ngày xưa ông chủ kia tặng cho Tào Dũng.
Sau khi Tào Dũng chết, một đám người xông vào nhà chị ta rồi lấy đi tất cả thứ đáng giá, tài khoản ngân hàng cũng bị đóng băng. Không lâu sau, nhà của chị ta bị ngân hàng thu hồi.
Mấy năm sau, chị ta cố gắng làm lụng rồi mở được quán ăn, sao đó sống nương tựa với em trai của mình là Tiểu Tân.
Ngô Bình nghe đến đây liền nói: "Chị Thanh, ông chủ lớn đó là ai vậy?"
Chị Thanh nói: "Chắc cậu đã từng nghe nói, ông ta tên Vạn Trung Lương".
Ngô Bình rất kinh ngạc: "Vạn Trung Lương? Là ông chủ của Giang Nam thành?"
Chị Thanh gật đầu: "Chính là ông ta. Nói ra thì con trai út của Vạn Trung Lương chính là chồng của cô tôi".
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!