Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Hửm?  

             Long Tại Uyên nhướn mày, không chỉ không tức giận, khóe miệng còn hơi nhếch lên.  

             Ngày đó ở Xạ Nhật Sơn, có nhiều người che chở Mạc Phàm như vậy, ông ta không tiện ra tay với Mạc Phàm.  

             Hôm nay ở Ngạo Nhật Sơn Tông ông ta, ông ta rất muốn nhìn xem Mạc Phàm có thể làm trò gì.  

             - Mạc Phàm, ngươi không tới tìm Bạch Tiểu Tuyết, vậy ngươi tới đây làm gì?  

             - Ta thấy cậu ta tới đây làm trò cười.  

             Một đệ tử cười mỉa nói.  

             Mạc Phàm lắc đầu cười, liếc mắt nhìn đệ tử mới mở miệng nói chuyện một cái.  

             - Ngươi cũng là tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong, ngươi đi lên đi, trước khi ngươi chết, ta sẽ nói cho ngươi, ta tới đây làm gì.  

             Đệ tử kia nhíu mày, chỉ do dự một giây, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, đến trên lôi đài.  

             - Tiểu tử, ta lên đây, bây giờ ngươi có thể nói, ngươi tới nơi này làm gì.  

             - Ta bày lôi đài này, chỉ vì giết người.  

             Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

             Tiểu Tuyết bị Long Ngạo Thiên bắt đi, tuy Long Ngạo Thiên đã chết, nhưng Ngạo Nhật Sơn Tông vẫn giam giữ Tiểu Tuyết.  

             Tuy hắn đã bảo người cứu Tiểu Tuyết ra, nhưng Ngạo Nhật Sơn Tông cũng cần phải trả giá.  

             - Cái gì?  

             Đệ tử kia sửng sốt, tươi cười trên mặt lập tức cứng đờ.  

             Đôi mắt Mạc Phàm nheo lại, Hồng Liên Nghiệp Hỏa phun từ trong mắt hắn ra, giống như hai đạo laser.  

             Chỉ trong chớp mắt, Hồng Liên Nghiệp Hỏa đã tới trước người đệ tử này.  

             Dưới lôi đài, sắc mặt Long Tại Uyên khó coi, muốn ra tay lại bị Long Khiếu Vũ giữ lại.  

             Chân Hư ở bên cạnh, bọn họ ai dám ra tay, Chân Hư đều ra tay.  

             Rốt cuộc Chân Hư khủng bố tới cỡ nào, ở đây chỉ có ông ta biết rõ, có thể không để Chân Hư ra tay thì không ra tay tốt hơn.  

             Nếu Chân Hư không đáng sợ như vậy, ông ta đã không ra khỏi nơi bế quan.  

             Trên lôi đài, đệ tử kia còn chưa phản ứng kịp, Hồng Liên Nghiệp Hỏa đã đến người anh ta.  

             Tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, không lâu sau, đệ tử này bị thiêu thành tro tàn trong nghiệp hỏa.  

             - Tiểu tử, ngươi?  

             Long Tại Uyên nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén.  

             Mạc Phàm hung hãn ở Xạ Nhật Sơn, đến chỗ bọn họ mà còn dám giết người.  

             - Tiểu tử, ngươi sẽ hối hận vì việc làm vừa rồi của mình, những lời ta vừa mới nói, ta nhất định sẽ làm được.  

             Ông ta vừa nói, nếu Mạc Phàm dám làm một người của Ngạo Nhật Sơn Tông ông ta bị thương, ông ta sẽ phái một người đến chỗ Bạch Tiểu Tuyết.  

             Đợi ông ta giải quyết chuyện này, nhất định sẽ phái người nhà của người bị giết tìm Bạch Tiểu Tuyết.  

             - Long Tại Uyên, ngươi cảm thấy trừ phi các ngươi thả Tiểu Tuyết, ta thật sự không cứu được Tiểu Tuyết sao?  

             Mạc Phàm hơi nhếch miệng, hỏi.  

             Long Tại Uyên cũng quá tự đại rồi, thế gian này không có chuyện gì là không có khả năng.  

             Sắc mặt Long Tại Uyên khó coi, giơ tay lấy một thứ như tấm bia đá ra, muốn khống chế trận pháp, chuyển Bạch Tiểu Tuyết ra.  

             Mạc Phàm bĩnh tĩnh như vậy, chắc chắn là có chuẩn bị mà đến.  

             Bọn họ đều bị Mạc Phàm và Chân Hư hấp dẫn tới đây, chỗ Bạch Tiểu Tuyết không có ai trông coi.  

             Hơn nữa trước khi Mạc Phàm tới, Thượng Quan Ngưng mới gặp Bạch Tiểu Tuyết rồi rời đi, dù thế nào Bạch Tiểu Tuyết hẳn là vẫn ở đó.  

             Cho dù Mạc Phàm động tay động chân, chuyển đi trước rồi nói sau.  

             Không đợi Long Tại Uyên ra tay, Chân Hư nhíu mày.  

             - Ta dẫn Tiểu Bất Tử tới đây thật sự là cứu vị cô nương kia, nếu ngươi biết điểm này, cha ngươi không nói với ngươi, trăm vạn Thần Ma đều không có lá gan này sao?  

             Khi nói chuyện, ông lấy một hạt châu màu xanh ra ném về phía không trung.  

             Quang mang màu xanh tỏa từ hạt châu ra, bao phủ cả sân ở bên trong.  

             Dưới thanh quang, tấm bia đá trong tay Long Tại Uyên lập tức xám xịt.  

             - Chân Hư…  

             Ông ta còn chưa nói ra miệng, đã bị Long Khiếu Vũ ngăn cản.  

             - Đủ rồi, Tại Uyên.  

             - Nhưng mà?  

             Long Tại Uyên không cam lòng nói.  

             Rất rõ ràng, đây đều là Mạc Phàm bày ra.  

             Hiện giờ chắc chắn có người đi tìm Bạch Tiểu Tuyết.  

             Nếu Mạc Phàm thật sự cứu được Bạch Tiểu Tuyết, bọn họ sẽ tiền mất tật mang.  

             - Không có nhưng mà.  

             Long Khiếu Vũ quát lớn.  

             Đã đến trình độ này, nói gì cũng không có tác dụng.  

             Trên lôi đài, Mạc Phàm thấy Long Tại Uyên bị ngăn cản, khóe miệng hơi nhếch lên.  

             - Long Tại Uyên, ngươi muốn biết nơi đó xảy ra chuyện gì, ta nói cho ngươi.  

             Hắn lấy Thông Tấn Phù mà Bạch Khởi cho hắn ra, rót linh khí vào bên trong, rất nhanh bên trong truyền ra giọng Bạch Khởi.  

             - Tiểu tử, đừng có gấp, ngươi sẽ nhìn thấy người phụ nữ của ngươi nhanh thôi, Vọng Nhãn Tam Giới.  

             Bốn chữ “Vọng Nhãn Tam Giới” vừa vang lên, chỗ một trận pháp yếu của Ngạo Nhật Sơn Tông, Bạch Khởi nhắm mắt rồi mở ra, trong đôi mắt bắn ra bạch quang đủ để nhìn thấu tam giới về phía Na Di Bàn cách anh ta không xa.  

             Na Di Bàn lập tức sáng lên hào quang, từng tầng trận pháp bay lên từ Na Di Bàn, rất nhanh liền biến thành trận pháp phức tạp hình con mắt.  

             Giữa trận pháp, một đạo quang bắn ra, biến mất trong hư không không xa.  

             Đồng thời trong biệt viện của Bạch Tiểu Tuyết.  

             Bạch Tiểu Tuyết mặc cung trang ngồi trên giường, bỗng nhiên khối Na Di Bàn trong tay cô bay lên giữa không trung sáng lên, hình thành một con mắt giống hệt chỗ Bạch Khởi, giọng Bạch Khởi vang lên.  

             - Đệ muội, nhanh tiến vào trong, ta dẫn muội rời khỏi nơi quỷ quái này, đi gặp Tiểu Phàm.  

             Vẻ mặt Bạch Tiểu Tuyết thay đổi, cô không chần chừ, đi thẳng vào trong trận pháp hình con mắt.  

             Đôi mắt khép lại, hào quang trên Na Di Bàn thu lại, rơi xuống mặt đất.  

             Lúc Bạch Tiểu Tuyết trở ra, đã đến bên ngoài trận pháp hình con mắt trước người Bạch Khởi.  

             - Ngươi là?  

             Bạch Tiểu Tuyết liếc mắt nhìn Bạch Khởi một cái, hỏi.  

             - Đúng là cô nương của Bạch gia ta, chẳng trách tên tiểu tử kia si mê như thế, ta là bạn thân của Mạc Phàm, người đưa muội về nhà, muội có thể gọi ta là Khởi ca.  

             Bạch Khởi nhìn Bạch Tiểu Tuyết, cười nói.  

             Phàm là huyết mạch Bạch gia, anh ta nhìn một cái là biết.  

             ể- Đa tạ Khởi ca đã ra tay cứu giúp, Tiểu Phàm ở đâu ạ?  

             Bạch Tiểu Tuyết mỉm cười, hỏi.  

             - Cậu ta ấy à, ở ngay ngoài cửa Ngạo Nhật Sơn Tông, ta dẫn muội đi gặp, Chân Hư lão gia tử, làm phiền ngài mở cánh cửa ra.  

             Bạch Khởi hơi nhếch miệng, cười nói.  

             Anh ta vừa nói xong, một vòng xoáy lập tức xuất hiện trước người anh ta và Bạch Tiểu Tuyết.  

             Anh ta dẫn Bạch Tiểu Tuyết đi vào trong vòng xoáy, đảo mắt đã đến sân, phía sau Chân Hư.  

             Trên lôi đài, Mạc Phàm nhìn thấy Tiểu Tuyết, không nói gì, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, tươi cười rực rỡ.  

             Trải qua nhiều trắc trở, cuối cùng cũng cứu Tiểu Tuyết ra.  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận