Chương 1047
Sau khi rửa sạch vết thương xong, Phượng Khương Trần bôi thuốc và băng bó lại cho hắn một lần nữa, không nhịn được mở miệng khuyên bảo một câu.
Lam Cửu Khánh không trả lời mà hỏi: “Đêm nay ta có thể ngủ lại chỗ này của nàng không?’’ “Huynh không có nơi nào để đi?’’ Phượng Khương Trần cau mày, vẻ mặt khó xử.
Nàng tin tưởng Lam Cửu Khanh là chính nhân quân tử, nhưng trai đơn gái chiếc ở chung một vòng không được hay lắm.
“Không có, sao vậy, nàng lo lắng cuộc so tài ngày mai sao?’’ Lam Cửu Khánh thử hỏi.
“Cuộc so tài ngày mai? Ý huynh là cuộc so tài vẽ tranh giữa ta với Tô Quán sao?’’ Phượng Khương Trần vừa thu dọn đồ đạc vừa trả lời.
“Đúng thế, nàng không lo lắng sao?’’ Phượng Khương Trần lưu loát cất gọn toàn bộ dụng cụ vào hộp thuộc, đóng lại: “Không có gì phải lo lắng cả, ta sẽ cố gắng hết sức, còn lại dựa vào ý trời thôi, hơn nữa ta đã thắng Tô Quán hai ván, muốn lo lắng thì cũng là Tô Quán lo lắng chứ.’’ Người chiến thắng có đủ tư cách để kiêu ngạo.
Lam Cửu Khánh gật gật đầu, từng chút từng chút cúi người xuống: “Nếu đã như vậy thì hôm nay ta sẽ ngủ lại chỗ này của nàng, ta sợ vết thương lại nứt ra.’’ Để khiến Phượng Khương Trần mềm lòng, Lam Cửu Khánh thuận thế giả vờ yếu đuối và đau đớn, thực ra vết thương thật sự rất đau, hắn không hề giả vờ, nếu có thể, hắn rất muốn tháo mặt nạ xuống để Phượng Khương Trần nhìn thấy sắc mặt trắng bệch và mồ hôi đầm đìa trên trán hắn.
A… Phượng Khương Trần đứng bất động trong nhà.
Ngày hôm sau, khi Phượng Khương Trần tỉnh lại, Lam Cửu Khánh đã đi rồi, Phượng Khương Trần xoa xoa cánh tay đau nhức, cực kỳ phẫn uất nhìn chằm chằm vào chiếc ghế thấp phía sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!