Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1211

Việc khác thì khoan hẵng để ý, trước tiên phải để hắn ta hạ sốt cái đã. Phần còn lại thì để ngày mai lại nói. Có giải độc đan của Huyền Y cốc ở đây thì Dạ Diệp phải gắng sức chống đỡ đến ngày mai cũng không thành vấn đề.

“Cửu Hoàng thúc, huynh hãy cho người thay cho Dạ thiếu chủ một bộ quần áo sạch sẽ với một cái chăn mới. Một lát nữa cho Dạ thiếu chủ uống đan dược hạ nhiệt là được rồi.” Đan dược hạ nhiệt mà nàng nói chính là đan dược hạ sốt. Trong tình huống này mà Dạ Diệp không dùng đan dược hạ sốt đúng lúc thì rất có thể dẫn đến sốt đến thiêu não luôn.

Về phần một thân y phục kia thì vẫn là nên mau chóng thay nhanh bộ khác thì hơn. Đừng nói một người còn đang bị thương như Dạ Diệp đây, ngay cả một người khoẻ mạnh còn chịu không nổi nữa là. Cửu Hoàng thúc cũng thật tàn nhẫn mà, có điều, nàng thích.

Phượng Khương Trần quay đầu, nở một nụ cười xán lạn với Cửu Hoàng thúc, thừa dịp mọi người không chú ý liền giơ ngón cái lên về phía hắn rồi dùng khẩu hình nói: “Làm tốt lắm, ta thích!”

Đây không phải là tỏ tình, đây chỉ là lời khen ngợi cùng khích lệ mà thôi, nhưng chẳng hiểu tại sao Cửu Hoàng thúc lại nghĩ sai lệch đi.

Oanh… Gương mặt Cửu Hoàng thúc nháy mắt liền đỏ bừng, thậm chí hai bên tai cũng đều đỏ. Thái tử vẫn luôn chú ý đến hành động với biểu tình của Cửu Hoàng thúc, đột nhiên thấy Cửu Hoàng thúc trở nên như vậy, vội vàng quay mặt sang chỗ khác gãi gãi đâu, làm bộ như không có nhìn thấy nhưng trong lòng thì âm thầm thở dài.

Hắn ta đã quá xem nhẹ địa vị của Phượng Khương Trần trong lòng Cửu Hoàng thúc rồi, thế cho nên sai một li đi cả dặm, cũng không biết còn có cơ hội để hối cải nữa không.

“Khụ khụ…” Cửu Hoàng thúc vì muốn cố gắng che giấu sự xấu hổ của bản thân mà vội vàng ho nhẹ một tiếng, thanh âm giận giữ nói: “Còn đứng ngơ ở đó làm gì hả, không nghe thấy lời Phượng cô nương căn dặn sao, còn không mau đi làm đi.”

“Vâng.”

Ý cười trên mặt Phượng Khương Trần càng thêm đậm, nàng trừng trừng mắt với Cửu Hoàng thúc làm hắn không tự nhiên mà xoay người gãi gãi đầu, khoé miệng hơi giương lên, gương mặt lộ rõ nụ cười ngọt ngào, đứng ngơ ngơ ngác ngác…

Bộ dạng ngốc nghếch đó, nào giống vẻ thông minh bình tĩnh thường ngày chứ. Đáng tiếc dáng vẻ ngơ ngác của Cửu Hoàng thúc lại như hoa phù dung sớm nở tối tàn, người khác cũng chỉ có trong mơ mới có thể nhìn thấy được thôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận