Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1389

“Ầm” một tiếng, họ tông phải xe ngựa đang đi đến đối diện, hai con ngựa chạm vào nhau. Một tiếng ầm vang lên, chúng đều ngã xuống tại chỗ, may mà xa phu của hai bên đều tỉnh táo, không để dây cương bị đứt lìa ngay, xe ngựa may mắn thoát khỏi nguy hiểm, không bị lật úp lại.

Chỉ là, người ở bên trong xe ngựa cũng không được ổn lắm…

Xe ngựa đột nhiên ngừng lại, lại hung hăng xóc nảy một cái. Theo quán tính, Phượng Khương Trần và Trấn Quốc công đều bị va mạnh một cái. Trấn Quốc công tuổi lớn mà sức khỏe lại không tốt, “ầm” một cái ngã lên cửa xe, trước mắt tối sầm, liền ngất đi.

Tay mắt Phượng Khương Trần lanh lẹ, vội vã giữ chặt một bên tay vịn: “Có chuyện gì vậy? Hạ Vân, ngươi xuống xem thử thế nào.”

Thật sự không phải xui bình thường! Phượng Khương Trần âm thầm nhíu mày. Không phải là do tâm trạng nàng phiền não, muốn nhanh đi thấy Phượng phủ đã được trùng kiến tốt hay sao thôi mà? Vậy mà lúc ra cửa còn khiến nàng phải ngột ngại, ngại dạo này nàng chưa chịu đủ phiền phức hay sao?

“Tiểu thư, là xe ngựa của Trấn Quốc công phủ, hình như Trấn Quốc công không được ổn lắm.” Hạ Vân nghĩ đến khuôn mặt tái xanh kia của Trấn Quốc công, trong lòng vô cùng bất an.

Nếu một lần đâm xe này mà khiến cho Trấn Quốc công bị ngã chết, vậy tiểu thư của bọn họ…

Sao cơ?

Trấn Quốc công không tốt lắm?

Phượng Khương Trần vội vã xuống xe ngựa: “Đưa ta đi xem thử!” Tuy là nàng muốn Trấn Quốc công chết, nhưng không phải là dùng biện pháp như thế này. Đâm chết một Quốc công gia, đó chính là tội lớn mất đầu!

Chuyện này thật sự không phải kỳ lạ bình thường. Đường đường là một Trấn Quốc công, sao lại an vị trên một chiếc xe ngựa bình thường như thế này, còn đi nhanh như vậy. Hộ vệ của ông ta đâu rồi?”

“Quốc công gia, Quốc công gia…” Xa phu cùng gã sai vặt ghé vào trên người Trấn Quốc công, nước mắt nước mũi bù lu bù loa một phen. Khuôn mặt gã sai vặt kia trắng nõn, mị thái ẩn hiện, Phượng Khương Trần dùng cái móng chân để nghĩ cũng biết đối phương phải là gì. Phượng Khương Trần trừng mắt, ra hiệu cho Hạ Vân đẩy hạ nhân của Trấn Quốc công phủ ra.

Về phần những người vây xem bên đường, Phượng Khương Trần cũng lười quản. Đây là ở trên đường cái, người đến người đi, nàng có muốn cũng không cách nào đuổi hết mọi người đi được.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận