Chương 1899
Đồng Giác nói xong, quỳ xuống đất phát ra một tiếng “bịch”: “Tiểu thư, đều do nô tỳ không tốt, nô tỳ thất trách mới khiến Tôn thiếu gia rơi sâu vào tai họa lao ngục.”
“Không trách ngươi.” Phượng Khương Trần nghe được những chuyện đã xảy ra, liền biết rõ đối phương cố ý tính toán, Đồng Giác có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là một hạ nhân, chống lại hầu phủ thế nào được.
“Tiểu thư…” Đồng Giác nghe Phượng Khương Trần nói rằng không trách nàng ta thì khóc òa lên. Mấy ngày nay, Đồng Giác bị sự tự trách trong lòng mình chèn ép đến nỗi không thở được, nàng ta trách bản thân mình, trách mình không bảo vệ tốt cho Tôn Tư Hành, mới khiến Tôn Tư Hành rơi vào nơi ăn thịt người.
“Ngu ngốc.” Tả Ngạn nghe thấy lời nói của Đồng Giác, rất không nể mặt nói.
Chuyện này vừa nhìn đã biết người của Thuận Ninh hầu phủ đó thiết kế hãm hại Tôn thiếu gia gì đó kia, mưu kế đơn giản như vậy mà Tôn thiếu gia gì đó lại mắc bẫy được, Tả Ngạn thật lòng cảm thấy Tôn thiếu gia gì đó kia quá là ngốc.
Bên cạnh Phượng Khương Trần thế mà lại có người ngốc như vậy, biểu hiện của Tả Ngạn vô cùng bất ngờ.
“Tư Hành không phải ngu ngốc, chỉ là hắn quá đơn thuần, hắn tin vào nhân tính thiện lương, hắn không đề phòng với người khác, không nghĩ đến trên thế gian này sẽ có kiểu người ghê tởm như vậy. Không phải Tư Hành ngu ngốc mà là Thuận Ninh hầu phủ quá vô sỉ.” Phượng Khương Trần nghe thấy sự đánh giá của Tả Ngạn với Tôn Tư Hành, ngay lập tức phản bác lại.
Tuy rằng nàng cảm thấy Tôn Tư Hành có chút đơn thuần, nhưng không cho phép người ngoài nói hắn ngu ngốc, đứa trẻ có có một trái tim thiện lương, người sai không phải hắn, người sai là những dùng thủ đoạn bỉ ổi đến hãm hại hắn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!