Chương 733
“Không ổn chút nào, cơ thể của muội ấy đang rất yếu, hơn nữa lại đang mang song thai, nước ối gần như cạn kiệt, người cũng không còn sức, không thể tiếp tục sinh hai đứa nhỏ nữa, muội ấy đã đau một ngày một đêm rồi.’’ Nữ nhân sinh con chính là dạo bước qua quỷ môn quan một chuyến, sức khẻo của Tấn Dương Hầu cũng bị tổn thương sau khi sinh, điều trị suốt nhiều năm qua nhưng vẫn không thể khôi phục như lúc đầu.
Phượng Khương Trần gật đầu: “Xuất hiện tình trạng rong huyết không? Tình hình đứa nhỏ trong bụng như thế nào?’’
“Không bị rong huyết, đứa nhỏ trong bụng vẫn còn thở.’’ Nhưng cũng không quá lạc quan.
“Ta hiểu rồi, ngài hãy bảo hạ nhân chuẩn bị nước sạch và rượu mạnh đến, đồng thời cho ta một bộ quần áo sạch sẽ, ta muốn thay quần áo.” Nàng cưỡi ngựa chạy như bay đến đây, quần áo cực kỳ bẩn thỉu, với tình hình của thế tử phu nhân bây giờ, có lẽ phải sinh mổ…
“Được, ta sẽ cho người đi chuẩn bị.’’ Lúc này Phượng Khương Trần mới phát hiện bên cạnh Tấn Dương hầu phu nhân còn có một vị phu nhân khoảng chứng bốn mươi tuổi, nhìn cách ăn mặc trang điểm của bà ấy có lẽ là Ninh Quốc công phu nhân, Phượng Khương Trần vội vàng dừng lại: “Quốc công phu nhân, Khương Trần thất lễ.’’
“Phượng tiểu thư khách khí rồi, là Quốc công phủ của chúng ta đã quấy rầy ngài khi mời ngài đến đây giữa đêm khuya thế này.’’ Quốc công phu nhân là một phụ nhân hiền từ, khiến Phượng Khương Trần rất có thiện cảm.
Có lẽ nuôi nấng dạy dỗ thế tử Ninh Quốc công thành một người si tình như thế, Ninh Quốc công phu nhân đương nhiên cũng không thua kém.
Một thế hệ có vợ tốt, ba thế hệ có con ngoan, cưới được một người thê tử tốt quan trọng hơn bất cứ điều gì khác, nếu không Trấn Quốc công phủ đã không bị huỷ hoại trong tay một phu nhân thiếu giáo dưỡng.
“Phu nhân khách khí rồi, cứu người quan trọng, thứ cho Khương Trần thất lễ.’’ Phượng Khương Trần vẫn luôn bày ra vẻ mặt nghiêm túc, nàng gật đầu với Quốc công phu nhân một cái, sau đó nhanh chóng đi theo nha hoàn thay quần áo, đợi đến khi Phượng Khương Trần bước ra một lần nữa thì thấy nàng đã xắn tay áo lên, tà váy trước người cũng bị xé rách, mái tóc buộc gọn gàng.
“Như thế mới tiện làm việc.’’ Phượng Khương Trần tuỳ tiện giải thích một câu, sau đó chạy nhanh vào phòng sinh.
“Phu nhân, ngài hãy dùng sức, dùng sức.’’
“Phu nhân, ngài tuyệt đối không thể ngủ, tiểu thiếu gia vẫn chưa ra ngoài, ngài hãy kiên trì thêm một chút.’’
Giọng nói của bà đỡ rất lớn nhưng âm thanh của sản phụ lại giống như tiếng muỗi kêu, căn bản không thể nghe thấy, không cần nhìn Phượng Khương Trần cũng biết tình trạng của sản phụ thực sự không tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!